CHIẾN THẦN THÁNH Y

Một âm thành giống như khinh khí cầu bị bóp cho nổ truyền đến từ dưới cái đuôi của Tiểu Bạch, lại giống như Tiểu Bạch vừa thả một cái rắm.  

Đám người Ngự Tôn Giả, Đạo Nhất trở nên ngơ ngẩn.  

Không phải nói rằng những con trùng kia không có chỉ số thông minh hay sao, vậy cái hất đuôi kia là làm sao vậy? Kết cục của Bạch Hổ Tôn Giả, bọn họ đã không cần suy nghĩ nữa.  

“Trốn!” Ngự Tôn Giả bắt lấy Đạo Nhất, lập tức đưa ra quyết định.  

Mấy con trùng màu trắng này, không thể theo lẽ thường mà đi phán định được. Ngự Tôn Giả rất quyết đoán mà từ bỏ viên tinh thạch hình lăng trụ, mang theo Đạo Nhất nhanh chóng tẩu thoát về nơi phương xa.

"Thật sự là quá yếu."  

Đường Tuấn luyện hóa căn nguyên chi lực dồi dào, anh nhảy xuống từ trên đầu Tiểu Bạch.  

Cách đây không lâu, đám người Bạch Hổ Tôn Giả ở trong mắt anh, vẫn là đồng nghĩa với từ bất khả chiến bại, nhưng hiện tại lại yếu ớt như vậy.  

Đường Tuấn đi tới bên đuôi Tiểu Bạch, Tiểu Bạch chủ động dời đuôi ra.  

Anh lập tức nhìn thấy Bạch Hổ Tôn Giả đang bị thương nặng và nguy kịch, toàn thân thấm máu, cả người nằm liệt trên mặt đất như một bộ da người đẫm máu.  

Vừa rồi Tiểu Bạch vung đuôi, không chỉ đập nát thân thể ông ta, mà còn đập nát thế giới nhỏ của ông ta nữa.  

Thế giới nhỏ của Tôn Giả ẩn nấp ở hư không, kiên cố cỡ nào.  

Nhưng vẫn như cũ không ngăn được Tiểu Bạch vung một cái đuôi.  

Đây chính là sự chênh lệch về thực lực.  

Tiểu Bạch cũng nhìn thấy Bạch Hổ Tôn Giả, nó hoàn toàn không biết vừa rồi mình vung đuôi đập chết một người, nên không khỏi sốt sắng nhìn về phía Đường Tuấn.  

Đường Tuấn vỗ vỗ thân hình nó, nói: "Không có việc gì.”  

Bạch Hổ Tôn Giả chỉ còn lại một hơi thở phì phò nghe được âm thanh, ông ta chậm rãi ngẩng đầu lên.  

Trong tầm mắt mơ hồ, ông ta thấy được một bóng người quen thuộc đứng ở trước mặt mình.  

"Là cậu."  

Bạch Hổ Tôn Giả run giọng nói.  

Đường Tuấn nói: "Là tôi.”  

Khuôn mặt vặn vẹo bằng phẳng của Bạch Hổ Tôn Giả hơi rung động, ánh mắt tràn ngập oán độc cùng không cam lòng.  

Cuối cùng, Bạch Hổ Tôn Giả cái gì cũng không nói nữa, cứ như vậy chết đi.  

Nói vậy, đây là Tôn Giả đầu tiên bị đánh chết đi.  

Đường Tuấn tiện tay đánh ra một đám lửa, thiêu hủy thân thể Bạch Hổ Tôn Giả.  

Anh đi tới một bên, bắt lấy viên tinh thạch hình lăng kính kia.  

Trong nháy mắt anh đã bắt được, căn nguyên chi lực gần như mênh mông từ trong tinh thạch hình lăng kính tràn vào trong cơ thể Đường Tuấn.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi