CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong lòng Đường Tuấn khẽ thở dài, mặc dù vừa rồi anh cố gắng duy trì tâm tình của bản thân, nhưng lại không có cơ hội nhìn bí thuật nhập thần thăm dò. Nếu có thể nhìn trộm bí ẩn nhập thần một lần nữa, anh có thể chắc chắn hơn mấy phần.  

Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng Đường Tuấn nhanh chóng điều chỉnh. Nếu như nhập thần dễ dàng đạt được như vậy, thì tự cổ chí kim cũng sẽ không chỉ có một vài người tài giỏi như Tuệ Tĩnh và Lê Hữu Trác. Mặc dù anh tự nhận khả năng y thuật của bản thân không tồi, nhưng đối với anh mà nói, nhập thần vẫn là một bức tường chắn không thể vượt qua.  

Advertisement

Sau khi rút cây kim từ trong người ông lão ra, Đường Tuấn mới đứng dậy, thở ra một hơi, nói: “Bệnh của ông lão đã chữa được rồi. Tốt nhất là nên nghỉ ngơi tĩnh dưỡng trong một tháng tới, sau đó, từ từ an dưỡng, khôi phục.”  

Chú Long cảm nhận được mạch đập của ông lão, đích thực là đã khôi phục như thường. Sau khi yên tâm được một chút, ông ta mới hỏi: “Người anh em, không biết nên xưng hô với cậu như thế nào?”  

“Đường Tuấn.” Đường Tuấn nói.  

“Lần này, cảm ơn người anh em Đường Tuấn đã ra tay giúp đỡ.” Chú Long cảm kích nói.  

Ông ta từ trong túi lấy ra một danh thiếp, đưa cho Đường Tuấn: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như sau này cậu Đường có chuyện phiền phức gì không giải quyết được, thì có thể đến Hà Nội tìm tôi.”  

Đường Tuấn nhận danh thiếp, vừa nhìn, sắc mặt lộ ra chút kinh ngạc.  

Danh thiếp này rất bình thường, nhưng hàng chữ viết trên bề mặt lại không bình thường chút nào.  

Mộc Tuấn Long, Trưởng phòng bảo vệ của tập đoàn Dương Mộc.  

Mộc Tuấn Long chắc hẳn là tên của chú Long.  

Ở Việt Nam, có một số công ty, tập đoàn lớn hàng đầu, tuy không nằm trong top 500 công ty lớn mạnh nhất, nhưng thực lực của bọn họ chắc chắn không thua kém gì top 500 công ty lớn mạnh nhất thế giới. Hơn nữa tập đoàn Yên Hòa của nhà Hoàng Phủ và tập đoàn Dương Mộc của nhà họ Mộc chính là hai công ty trong số đó.  

Thực lực tổng thể của tập đoàn Mộc Thanh trong những năm đầu còn mạnh hơn cả tập đoàn Yên Hòa, nhưng từ khi Hoàng Phủ Ngọc tiếp quản tập đoàn Yên Hòa thì đã vượt qua tập đoàn Dương Mộc. Còn thực lực của tập đoàn Dương Mộc vấn rất lớn mạnh, vẫn là một doanh nghiệp tàu sân bay lớn nhất Việt Nam.  

Hay nói cách khác, những người trước mặt này, chính là người của nhà họ Mộc của tập đoàn Dương Mộc.  

“Xin chào. Tôi là Mộc Mạnh Nam, tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn Dương Mộc.” Lúc này, người đàn ông trung niên cũng phản ứng, chủ động giới thiệu với Đường Tuấn.  

Hai anh em trẻ tuổi kia lần lượt là Mộc Nhược Thanh và Mộc Tĩnh Yên, cả hai đều đang đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong tập đoàn Dương Mộc. Người phụ nữ trung niên kia chính là vợ của Mộc Mạnh Nam, tên là Hoàng Phủ Nhược, là người của nhà họ Hoàng Phủ.  

Sau khi giới thiệu xong một lượt, lại hàn huyên vài câu. Mộc Mạnh Nam vẫn lo lắng cho an nguy của cha mình, nên tìm lý do để xuống núi.  

Còn Đường Tuấn và Mộ Dung Lan vẫn muốn cúng bái Hoa Đình Phong, nên vẫn tiếp tục ở lại trên núi.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi