*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đường Tuấn, cậu đã về chưa?” Điện thoại vừa kết nối, giọng nói sốt ruột của Ninh Đình Trung đã vang lên.
<
“Ừm. Vừa trở về. Làm sao vậy?” Đường Tuấn hỏi.
Advertisement
Ninh Đình Trung trầm giọng nói: “Cậu trở về là tốt. Diệp Thanh Phương đã bắt đầu ra tay rồi.”
“Hai ngày trước, tập đoàn Nam Nhật đã hủy bỏ toàn bộ số thuốc đặt trước của nhà họ Ninh chúng tôi. Diệp Thanh Phương sai người nói với tôi rằng nhà họ Ninh tôi quá nhỏ bé, đơn hàng lớn như vậy sao có thể nuốt trôi được.” Giọng nói đầy sự tức giận của Ninh Đình Trung phát ra từ trong điện thoại. Có thể thấy rõ ràng, bây giờ anh ta đã bị sự coi thường của Diệp Thanh Phương chọc cho tức điên rồi.
“ Ừ. Tôi hiểu rồi.” Đường Tuấn bình tĩnh trả lời.
Anh không cảm thấy bất ngờ trước hành động này của Diệp Thanh Phương lắm. Cả thuốc Thông Thần lẫn bột Tuyết Cơ đều có thể mang lại lợi ích rất lớn, với tính cách của Diệp Thanh Phương thì làm sao có thể chấp nhận được.
“Còn nữa, lúc trước Diệp Nam Nhật cho cậu 15% cổ phần của tập đoàn Nam Nhật. Giờ số cổ phần đó cũng bị giảm đến chỉ còn lại một nửa. Mẹ nó, cậu không nhìn thấy được bộ dạng coi trời bằng vung của tên Diệp Thanh Phương trong khoảng thời gian này à. Khi nào thì cậu mới bắt đầu chuẩn bị hành động?" Ninh Đình Trung hỏi.
“Vậy ngày mai đi.” Đường Tuấn nói một cách lạnh lùng: “Tiếp theo tôi còn có việc phải làm, không dư thời gian để lãng phí cùng anh ta.Chuyện của bên phía Hiệp hội y học cổ truyền giờ chắc cũng được xử lý ổn thỏa rồi.”
“Hiểu rồi. Tôi sẽ kêu người chuẩn bị. Ngày mai cậu chuẩn bị xem trò cười đi. Từ lâu, tôi đã muốn nhìn thấy tên Diệp Thanh Phương gặp xui xẻo rồi." Ninh Đình Trung nói.
Hai người lại nói thêm hai ba câu nữa, rồi mới tắt điện thoại.
Đường Tuấn cầm điện thoại di động, nhìn về phong cảnh ngoài cửa sổ, thở dài nặng nề: “Đã là đồ vật của tôi thì ai cũng không thể lấy đi được.”
Ngày hôm sau, Đường Tuấn ăn sáng cùng với Hoa Tiểu Nam, sau đó đi đến tập đoàn Nam Nhật.
Trong khoảng thời gian này, có thể nói là tập đoàn Nam Nhật đã chiếm hết nổi bật, nhờ vào thuốc Thông Thần và bột Tuyết Cơ. Với hai loại thuốc mới có khả năng vượt trội này, chỉ cần không đến hai tháng, lợi nhuận hiện tại còn nhiều hơn lợi nhuận một năm trước của tập đoàn. Điều này khiến cho ban hội đồng đông đảo của tập đoàn Nam Nhật cười không khép miệng được, đồng thời họ khen tổng giám đốc hiện tại Diệp Thanh Phương này đến chín tầng mây.
Diệp Thanh Phương càng trở nên cực kì đắc ý, lúc này anh ta đứng trước cửa sổ kính sát trần của văn phòng, nhìn ra gần hết toàn cảnh thành phố, tay cầm một ly rượu vang đỏ, nhẹ nhàng lắc lư: “Cha, cha vẫn luôn nói với con rằng Đường Tuấn giỏi giang như thế nào, bây giờ xem ra là cha sai rồi. Từ hôm nay trở về sau, tập đoàn Nam Nhật chỉ thuộc về nhà họ Diệp, cả bột Tuyết Cơ lẫn thuốc Thông Thần đều không có quan hệ gì đến người họ Đường!”
Diệp Thanh Phương cảm thấy quyết định lúc trước của mình thật sáng suốt. Nếu không, làm thế mà nào tập đoàn Nam Nhật có được địa vị và danh tiếng như hôm nay, ngay cả anh ta cũng sẽ không có khả năng lật kèo lại! Dù cho anh ta có sử dụng cách làm không tốt đẹp lắm nhưng mà trong kinh doanh không cần quan hệ cha con, chỉ có kẻ thắng người thua!