CHIẾN THẦN THÁNH Y

Theo Thành Đại Hải nghĩ, mặc dù Đường Tuấn có thể giống với thần tiên trên trời, nhưng dù sao cũng là người nội lực. Dưới con quái vật khổng lồ như tập đoàn Mân Thanh, thì thực lực của người này quả thực quá đỗi tầm thường, hơn nữa người ta cũng truyền tai nhau vị đứng đầu tập đoàn Mân Thanh kia cũng có khả năng hết sức phi phàm.  

Advertisement

"Biết rồi. Trước khi trời tối lấy giúp tôi thiệp mời vào tiệc rượu của Trương Minh ở tập đoàn Long Đức, đến lúc đó tôi đi xem một chút." Đường Tuấn thuận miệng nói.  

Trình Vân Thiên nhìn bộ kia lo lắng của Thành Đại Hải, cảm thấy buồn cười. Nếu để cho anh ta biết Đường Tuấn chính là vị chủ tịch thần bí của tập đoàn Mân Thanh kia, không biết có kinh ngạc đến mức rớt cằm hay không.  

Nhìn thấy Đường Tuấn vẫn không để để tâm đến bộ dạng này, Thành Đại Hải chỉ có thể ngượng ngùng ngậm miệng.  

Mà lúc này trong trung tâm thành phố Hải Phòng, trong một tòa nhà cao tầng nhất.

Một người mặc âu phục giày da, vô cùng uy nghiêm, nét mặt người đàn ông trung niên này đang nghiêm túc quan sát cảnh đêm thành phố Hải Phòng. Trong tay anh cầm một chén rượu đỏ, nhấp một hớp, khóe miệng cứng rắn bỗng nhếch lên như một lưỡi đao lạnh lẽo, nói: "Chờ ngày mai sau khi kí kết hợp đồng với tập đoàn Mân Thanh, ngay lập tức tập đoàn  Long Đức chúng ta hoàn toàn có thể đi ra khỏi thành phố Hải Phòng này, trở thành một trong mười vị trí đứng đầu trong nước cũng không phải là không có khả năng!"  

"Cha, nói tập đoàn Mân Thanh là bởi vì có vị chủ tịch thần bí chủ tịch mới có thể có được địa vị như bây giờ. Lần này tập đoàn Long Đức chúng ta có lão Yến giúp đỡ, không thể so bì với vị kia! Đừng nói là mười vị trí đầu bảng trong nước, mà ngay cả tập đoàn siêu việt Mân Thanh cũng không thể nào." Một người đàn ông trẻ tuổi thanh tú từ đằng sau ra, trong tay cũng đang lắc lư một chén rượu đỏ, tự tin nói.  

Nếu có Thành Đại Hải ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra hai người này, theo thứ tự là chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Long Đức Trang Long Sinh cùng con của anh Trang Khiết Nhuần.  

Trang Long Sinh nhẹ gật đầu, cũng cùng ý nghĩ với con trai.  

"Bên phía Sơn Bá có tin tức gì không? Thành Đại Hải trở về rồi sao?" Trang Long Sinh hỏi.

Trang Khiết Nhuần cười nói: "Tạm thời chưa có tin tức gì. Cha, cha cứ yên tâm đi, có Sơn Bá ra tay, lần này cha con Thành Đại Hải chỉ có một con đường chết. Chỉ là Phó Cường cũng không phải đối thủ của Sơn Bá. Lần này không phải thay Lão Yến lấy gốc dược liệu kia thì sao chúng ra phải bận tâm nhiều như thế. Chỉ là tập đoàn Nam Thành mà thôi, làm sao đủ tư cách để tập đoàn Long Đức để mắt tới."  

Trang Long Sinh đột nhiên hỏi: "Lão Yến bên kia thế nào rồi? Gốc dược liệu kia cũng có thể để cho cậu ta phục hồi được chút ít sức lực? Bữa tiệc tối ngày mai không thể để xảy ra sơ suất, một khi để cho tập đoàn Mân Thanh biết được, cha con chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn."  

Trang Khiết Nhuần nói: "Cha, cha cứ yên tâm đi. Sức khỏe của lão Yến đã gần hồi phục rồi. Chờ đến ngày mai ngay lập tức người của tập đoàn Thiên Thanh sẽ đến, nếu bọn họ chịu hợp tác, mọi chuyện cũng dễ nói hơn. Còn nếu không chịu hợp tác, thì kết quả phải kết hôn với bọn họ."  

Nghe đến đó, trong mắt Trang Long Sinh lộ ra vẻ sợ hãi. Nhưng anh ta tận mắt chứng kiến Lão Yến ra tay quá kinh khủng, có thể làm đông một người sống sờ sờ ở đó thành bằng. Lão Yến chỉ cần ở xa mười mét búng tay một cái, đứa con gái của gia đình kia đã nhiễm bệnh nặng, làm cho Thành Đại Hải chỉ có thể rời đi thành phố Hải Phòng để tìm kiếm phương pháp chữa trị con gái. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi