CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Yến Đình Khôi lặng lẽ nhìn vào vết thương của Đường Tuấn, chỉ thấy vết thương đang từ từ khép lại, việc này làm cậu ta không khỏi âm thầm kinh hãi. Trong ấn tượng của cậu ta, vết thương bị dao găm Huyền Vu đâm sẽ không thể khép lại, nhục thân cũng bị suy yếu từng chút một, trong một khoảng thời gian ngắn sẽ tử vong! Còn tình trạng bây giờ của Đường Tuấn đã vượt qua hiểu biết của cậu ta, chẳng lẽ nguyền rủa trên dao găm Huyền Vu không thể làm gì được anh?  

Đường Tuấn không nói gì, nếu để Yến Đình Khôi biết anh bị thương, rất có thể sẽ nổi lên dị tâm.   

Advertisement

“Đường Nghiêu, vậy anh ta xử lý thế nào?” Trong mắt Trình Vân Thiên tràn ngập sát ý nhìn Vương Khải Niệm.   

Trên mặt Vương Khải Niệm lúc này chỉ còn một đống tro tàn, lúc đầu anh ta hăm hở tiến vào, muốn chứng kiến Đường Tuấn bỏ mình thảm hại thế nào, nhưng bây giờ cả tám cái thủ đều bị diệt, Hư Thiên Quang lại gặp trọng thương, vứt bỏ anh ta lại đây. Có thể nói là từ thiên đường rớt xuống địa ngục.  

Mà càng làm cho anh ta lạnh người chính là, mới trước đó anh ta còn cầm đao chém Trình Tuấn Vũ. Đây vốn là một chuyện với cùng thoải mái, nhưng bây giờ lại là việc đòi mạng anh ta.   

“Đường Tuấn, tôi không dám nữa, anh tha cho tôi đi.”Vương Khải Niệm trực tiếp quỳ xuống. Anh ta cũng không nghĩ đến chuyện chạy trốn, tu vi của anh ta còn chưa đến cảnh giới Chân Khí, chỉ cần Trình Vân Thiên cũng có thể giết anh ta.  

Hai mắt Đường Tuấn nhíu lại, môi nhả ra một chữ: “Giết!”  

Sau đó Đường Tuấn quay người rời đi, mặc cho Vương Khải Niệm kêu cứu sau lưng, bước chân của anh vẫn không dừng lại.  

Lúc này Hứa Linh Hiểu còn đứng ở ngoài cổng, miệng há to, không thốt lên được lời nào.  

Hóa ra nhà họ Trình còn có chỗ dựa lớn như thế, khó trách lại có thể trở thành gia tộc đứng đầu Lai Châu.  

Trong đầu Hứa Linh Hiểu suy nghĩ, cuối cùng không dám có ý khinh thường Đường Tuấn nữa.  

Mấy ngày sau đó Đường Tuấn ở lại nhà họ Trình, trải qua trận chiến vừa rồi anh cần thời gian mấy ngày để chỉnh đốn lại.  

Ngày thứ hai sau khi Hư Thiên Quang rời đi, tin tức được đệ tử nhà họ Hư truyền ra ngoài đã tạo nên một trận bão nhỏ trong giới võ thuật.  

Hậu Thiên Đạo Thể bị Hư Thiên Quang đánh trọng thương, không lâu sau sẽ chết.  

Từ đầu có rất nhiều người không tin, Hậu Thiên Đạo Thế mạnh như thế nào mợi người đều biết, còn Hư Thiên Quang còn chưa đến cảnh giới Thần Hải, làm sao có thể làm Đạo Thể trọng thương được. Có người còn đích thân đến nhà họ Hư hỏi thăm, cuối cùng bị vết thương nghiêm trọng của Hư Thiên Quang thuyết phục. Thậm chí ông ta còn thề với trời, lời mình nói đều là sự thật. Lúc này đám người kia mới tin rằng Hậu Thiên Đạo Thể đang bị trọng thương.  

Các lời đồn đại liên quan đến Đường Tuấn và Hậu Thiên Đạo Thể nổi lên bốn phía.  

“Tôi còn tưởng rằng Hậu Thiên Đạo Thể mạnh thế nào, hóa ra còn không chịu nổi một chiêu như thế.”  

“Có khả năng tên Đường Tuấn kia cũng không phải là Đạo Thể, ba trăm năm trước Hàn Nhật Long uy vũ thế nào, là người mạnh nhất tung hoành cả thiên hạ. Đến Hậu Thiên Đạo Thể đời này lại trở thành phế vật, không thể đặt ra so sánh với Hàn Nhật Long được. Đúng là làm cho người ta hoài nghi.”  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi