CHIẾN THẦN THÁNH Y

Hự!  

Advertisement

Trương Huy và mấy vị trưởng lão dân tộc Mèo lập tức đứng dậy, trên mặt ai cũng hiện ra vẻ khiếp sợ.  

"Cô chủ, tu vi của cô?" Giọng Nhiêu trưởng lão run rẩy, không dám tin nhìn Hoa Tiểu Nam.  

Advertisement

Mới mấy ngày trước, mặc dù tu vi của vị tổng chủ dân tộc Mèo này đã đạt tới mức đại tông sư Chân Khí Cảnh, nhưng vẫn còn quá yếu, võ công không đồng nhất, nhiều trưởng lão trong tộc cũng có thể thắng cô ấy, gần như chẳng có ai coi trọng cô ấy. Nhưng mới mấy ngày ngắn ngủi trôi qua, dường như khí tức của Hoa Tiểu Nam đã tăng lên mạnh mẽ, làm cho Nhiêu trưởng lão cũng phải cảm nhân được một cảm giác áp bức vô cùng mạnh, khí tức ổn định như núi. Dường như cô ấy đang nhìn về phía Trương Huy, một tên đại tông sư chỉ thiếu một chút nữa là đạt được Thần Hải cảnh.  

Ánh mắt Trương Huy sáng lên, ở đây trừ Đường Tuấn ra thì tu vi của ông ta là cao nhất, vậy nên ông ta cũng cảm nhận được rõ nét điều này.  

"Điều này, điều này sao có thể xảy ra chứ? Khí tức của Hoa Tiểu Nam bây giờ ít nhất cũng lớn hơn ba lần so với trước kia, vậy chẳng phải thực lực của cô ấy cũng tăng lên ba lần rồi!" Trong lòng Trương Huy tràn đầy nghi vấn, ánh mắt lộ ra vẻ kiêng dè. Ông ta cảm nhận được nguồn khí lực nguy hiểm trên người Hoa Tiểu Nam, chỉ yếu hơn một chút so với cao thủ Thần Hải cảnh.  

Tất cả trưởng lão của dân tộc Mèo gần như cùng lúc nhìn về phía Đường Tuấn, trong lòng mỗi người đều xuất hiện suy nghĩ không thể nào tin được: "Chẳng lẽ là do Đường Tuấn chỉ cách cho? Có thể chuyện này là vận may trời định, rất nhiều Thần Hải đời trước của dân tộc Mèo cũng không làm được. Cậu ta còn chưa vào Thần Hải, sao có thể làm được chứ?"  

Đường Tuấn quan sát biểu cảm của mọi người, gật đầu hài lòng.  

Thiên phú võ đạo của Hoa Tiểu Nam có phần nằm ngoài dự liệu của anh, sau khi Mặc Cổ Luyện Khí được anh hoàn thiện rất thích hợp cho Hoa Tiểu Nam luyện tập. Giờ đây nguy hiểm tiềm ẩn vì tu luyện Mặc Cổ Luyện Khí của cô ấy đã được loại bỏ, tu vi không chỉ tăng lên gấp ba lần. Bây giờ đối mặt với đại tông sư kỳ cựu như Trương Huy thì cô ấy cũng có thể chiến thắng. Nếu như đấu với Vũ Tuyết Hương, sợ là chỉ dùng mấy chiêu đã có thể quật ngã đối phương.  

"Nghe thấy chưa?" Hoa Tiểu Nam nghiêm mặt, trầm giọng quát.  

Đám người Trương Huy sững sờ một lúc, sau đó vội vàng đồng loạt nghe lời, không ai dám tỏ ra chút bất kính nào nữa.  

Giờ phút này Hoa Tiểu Nam mới thực sự được coi là tổng chủ của dân tộc Mèo!  

Chờ sau khi đuổi đám người Trương Huy ra ngoài, bà Độc lo lắng hỏi: "Cô chủ, Đường Tuấn, nhóm người Trương Huy nói cũng có lý. Bây giờ hành động của Cổ Sáng hung hãn, chúng ta nên sớm chuẩn bị thật tốt."  

Bây giờ đối mặt với vẻ uy nghiêm của Hoa Tiểu Nam cũng chỉ có bà ấy mới dám nói chuyện như vậy.  

Khuôn mặt nghiêm nghị thanh tú của Hoa Tiểu Nam bỗng chốc buông lỏng một chút, lộ ra nụ cười xinh đẹp như hoa rồi nói: "Bà, bà yên tâm đi. Cứ cho là bọn họ có giỏi hơn nữa thì lần này cũng sẽ bị anh Đường dẹp hết."   

Trong khoảng thời gian Đường Tuấn hướng dẫn cô luyện tập đã giúp cô hiểu rõ hơn thực lực của Đường Tuấn. Bây giờ sức mạnh của Đường Tuấn ít nhất đã tăng gấp mười lần so với ngày anh chém chết Trương Viễn Quốc. Với thực lực như vậy, đặt trong mấy ngàn năm lịch sử của dân tộc Mèo cũng có thể đứng trong top mười!  

Bà Độc nghe thấy vậy không biết làm thế nào, cười rồi nói: "Chỉ có cô dám nói như vậy."  

Bà ấy hiểu rõ Hoa Tiểu Nam say mê và sùng bái Đường Tuấn. Bà ấy không hề tin lời nói của Hoa Tiểu Nam, chỉ thấy giống một cô bé đang tin tưởng mù quáng vào anh trai mình thôi. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi