CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Lý Tử Nhiễm nhìn Diệp Quân Lâm rồi hỏi: “Anh thực sự muốn trả tiền cho họ sao? Anh lấy đâu ra số tiền lớn như vậy?”
“Anh không nói sẽ trả tiền cho họ.

Tại sao phải trả chứ, không phải lỗi của chúng ta mà.” Diệp Quân Lâm mỉm cười đáp lại.

“Nhưng bọn họ có đầy đủ lí do và bằng chứng, chúng ta không có lựa chọn nào khác ngoài đền tiền hợp đồng.” Lý Tử Nhiễm day day hai thái dương, đau đầu không muốn nghĩ tới chuyện này nữa.

“Em bây giò, tiếp tục làm việc như bình thường, bắt đầu dự án cũng như tiếp tục thực hiện các hạng mục khác của công ty như không có gì xảy ra.

Đối với những người muốn rời đi, hãy cứ để họ rời đi.

Nhưng em hãy đưa ra tuyên bố, nếu người đó đã từ chức và rời khỏi công ty, thì họ đừng bao giờ quay trở lại nữa.

Sau khi khủng hoảng kết thúc, tất cả những người lựa chọn ở lại, sẽ được tăng lương và phúc lợi.” Diệp Quân Lâm nói, rõ ràng anh đã có sắp xếp của riêng mình.

“Nhưng bây giờ công ty sắp ngừng hoạt động rồi.

Không có người đầu tư, không có tiền.


Hơn nữa Phòng thương mại Tô Hàng cũng đã ra lệnh cắm, ai dám đầu tư cho chúng ta chính là chống lại thương hội Tô Hàng.

Ai lại dám làm thế kia chứ?” Lý Tử Nhiễm do dự nói.

“Em cứ nghe anh, hôm nay sẽ có người đầu tư.” Diệp Quân Lâm tiến gần Lý Tử Nhiễm, an ủi cô.

Lý Tử Nhiễm trước này đều rất tin tưởng Diệp Quân Lâm, lần này cũng vậy.

Cô lập tức đưa ra thông báo: tất cả những nhân viên từ chức và rời khỏi công ty sẽ không bao giờ được nhận trở lại nữa.

Thông báo vừa được phát ra, liền nhận được rất nhiều phản ứng dữ dội.

“Ngay cả khi họ cầu xin tôi, tôi cũng không thèm trở lại.”
“Đúng vậy, đã sắp phá sản rồi, còn muốn thể hiện cái gì chứ?”
Đối với tất cả những lời chỉ trích này, Lý Tử Nhiễm chỉ có thể âm thầm chịu đựng.

Lúc này, một chiếc Maybach đang đậu trước tòa nhà văn phòng của công ty Hoa Đình.

Một vài người bước xuống xe, đi đầu là một người đàn ông mặc vest và đeo kính râm.

Đó chính là thiếu tướng Kỳ Lân, hôm nay anh ta không xuất hiện với tư cách sĩ quan hướng dẫn, mà là chủ tịch của tập đoàn Quân Lâm.

“Xin chào, hãy thông báo với cô Lý Tử Nhiễm, chủ tịch Lục Nam Hiên của tập đoàn Quân Lâm muốn bàn chuyện công việc với cô ấy.”
Sau khi thư ký của Kỳ Lân nói với người lễ tân, anh ta lập tức báo với Lý Tử Nhiễm.

Không để mắt nhiều thời gian, Lý Tử Nhiễm trực tiếp đến gặp bọn họ.

Kỳ Lân là một sĩ quan huấn luyện có hạng, hơn nữa khả năng chiến đấu cũng rất tốt.

Nhưng đối với việc thương lượng đàm phán kinh doanh này, anh ta thực không có kỹ năng.


Vừa thấy Lý Tử Nhiễm xuất hiện, anh liền nói thẳng vào vấn đề: “Cô Lý Tử Nhiễm, sau khi được biết về dự án của công ty cô, tôi rất muốn cùng tham gia hợp tác và đầu tư cho dự án này.

Chúng tôi muốn cùng công ty của cô phát triển trong tương lai.”
“Vốn đầu tư ban đầu sẽ là ba trăm triệu nhân dân tệ, chúng ta có thể ký hợp đồng ngay bây giờ.”
Kỳ Lân vẫy tay, người thư ký đứng bên cạnh trực tiếp đưa bản hợp đồng cho Lý Tử Nhiễm.

Sau khi đọc hợp đồng, Lý Tử Nhiễm gần như bị sốc.

Tuy được gọi là một khoản đầu tư, nhưng những điều khoản trong hợp đồng lại cho thấy tập đoàn Quân Lâm giống như là mang tiền tới cho cô hơn.

Trong khi Lý Tử Nhiễm còn chưa biết nói gì, Kỳ Lân lại nói tiếp: “Ngoài ra tập đoàn chúng tôi còn có một dự án dược phẩm.

Nghe nói công ty của cô cũng có kinh nghiệm trong lĩnh vực này, vì thế dự án tiếp theo này cũng sẽ giao cho cô.”
Kỳ Lân vừa nói xong, người thư ký lập tức đưa ra một bản hợp đồng khác.

Dự án dược phẩm này tuy chỉ có một trăm triệu nhân dân tệ, nhưng Lý Tử Nhiễm cũng hiểu, khả năng của công ty cô có hạn, giá trị hợp đồng này cũng là tương xứng.

“Không biết ý của cô thế nào?” Kỳ Lân hỏi.

“Chủ tịch Lục, tôi đồng ý ký cả hai bản hợp đồng này.

Rất cảm ơn anh!” Lý Tử Nhiễm đương nhiên không suy nghĩ gì thêm, hào hứng nói.


Nhưng cô vẫn nhìn Kỳ Lân với ánh mắt khó hiểu: “Anh Hiên, có chuyện không biết có nên hỏi không.

Tại sao anh lại chọn đầu tư cho dự án của chúng tôi vào đúng thời điểm này? Anh thật sự không có lí do gì để làm vậy cả.”
Kỳ Lân chỉ cười và nói: “Đầu tiên, tôi rất lạc quan và cảm thấy có triển vọng với dự án của công ty cô.

Dù sao, tôi cũng cảm thấy đây là hạng mục quan trọng của thành phố Tô Hàng.”
“Và thứ hai, tôi hoàn toàn không sợ Phòng thương mại Tô Hàng.”
“Vậy mối quan hệ giữa anh và Diệp Quân Lâm là gì vậy?” Lý Tử Nhiễm đột ngột hỏi.

Kỳ Lân vô thức trả lời: “Anh ấy là … ừm, của tôi … Tôi rất xem trọng nhân tài như anh ấy.

Tập đoàn dược phẩm Quân Lâm cùng với những tiến bộ khoa học công nghệ lúc đó của anh ấy rất tuyệt.

Tôi cũng cảm thấy khá đáng tiếc, cho nên tôi mới mua lại tập đoàn Quân Lâm của nhà họ Diệp.

Hôm nay đưa ra những khoản đầu tư này, cũng là vì lí do tương tự.”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi