CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC


“Thứ ba, là dưới góc độ của một quân sư, tôi phải đảm bảo chắc chắn thắng! Không thể có bất cứ điều gì sơ sót, lúc hắn đánh trên cả đoạn đường trước sẽ bộ lộ ra toàn bộ khuyết điểm của hắn, hơn nữa cũng làm tiêu hao đi sức lực của hắn, đến lúc đó chỉ cần một đòn là giết được!”
Nói trắng ra là Đỗ Thiên Nhất nhất định phải giết được Diệp Lâm Quân.

Cho dù dùng bất cứ thủ đoạn gì đi nữa!
Ông ta không phải một võ sĩ, không cần để tâm có công băng hay không.

Xuyên Kỳ Trảm Đạo cũng không có ý kiểu gì với những thủ đoạn đê tiện của Đỗ Thiên Nhất.

Trong mắt của ông ta, Diệp Lâm Quân mạnh hơn một chút hay yếu hơn một chút cũng như nhau cả.

Ông ta đều một đao giết chết…
“Tôi lại hy vọng anh ta có thể đến được chỗ này!”
Xuyên Kỳ Trảm Đạo rất hy vọng có thể đánh nhau với hậu bối, để xem xem tài năng của giới trẻ nước Lạc Việt.

Nếu không ông ta xuất sơn vô ích rồi! “Không có gì bất ngò xảy ra, chắc không qua nửa tiếng nữa, tin tức sẽ nổ tung mà làm kinh hãi toàn cầu! Võ đạo Đảo Đông Ca chúng ta sẽ trở lại đỉnh cao!”
Thời khắc mà Đỗ Thiên Nhất chờ đợi bao lâu đã đến.


Giết chết Diệp Lâm Quân ở Đảo Đông Ca, đó tuyệt đối là vinh quang vô cùng to lớn.

Trong phủ Quân Sư.

Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương bị mấy nghìn người bao quanh, hơn nữa số người đang ngày càng tăng lên.

Số người bên ngoài phủ quân sư đã tăng lên vượt năm nghìn võ sĩ.

Mỗi người đều hít sâu một hơi.

Vì năm năm trước bị Diệp Lâm Quân xỉ nhục nên phải tìm mặt mũi trở lại – phải giết được Diệp Lâm Quân.

“Bắt đầu đi!” Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương nhìn lẫn nhau, hai người bắt đầu ra tay.

“Äm”” Bắc Thiên Vương giống như thiên hạ vô song mà nhảy thẳng vào đám người.

Trong nháy mắt một làn khí cao đến một trăm mét bốc lên.


“Xì xì” “Xì xì” Đám người đông đúc kia đã bị anh ta xé nát.

Hàng trăm người đang đứng tụ tập đã bị đánh bay, rất nhiều người chết nằm trên mặt đất.

“Người nào cản đường tao, đều phải chết!” Diệp Lâm Quân cũng di chuyển.

‘Âm” Một quyền đánh thẳng một người đi ra ngoài.

“Bịch bịch bịch…
Người này giống như viên đạn bắn ra khỏi pháo mà đâm thẳng vào đoàn người.

Ngay tức khắc, hơn một trăm người đều bị đánh bay ra ngoài.

Không biết có bao nhiêu chiếc đầu đã bị đánh vỡ, đang năm trên mặt đất mà co giật.

“Xi” “Xi” “Xì’ Hơn mười chiến đao của mười người cao thủ nổi tiếng đôn dập chém về hướng Diệp Lâm Quân.

“Rắc!” “Rác!” “Rắc!” Giây tiếp theo, một hiện tượng không thể tin được đã xảy ra.

Những chiếc chiến đao này vừa chém đến người Diệp Lâm Quân, toàn bộ lại bị gãy đoạn..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi