CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC


Điều này có nghĩa là Bắc Thiên Vương đã thua, và nó cũng có nghĩa là Trấn Thiên Điện đã thuat Diệp Lâm Quân nở nụ cười bất lực.

Để Bắc Thiên Vương diễn kịch đúng là làm khó anh ta.

Nhưng anh ta diễn rất tốt.

Không có sai sót gì.

“Sư phụ thẳng rồi! Chúng ta thẳng rồi!!!”
“Sư phụ của chúng ta mới là người mạnh nhất Lạc Việt!”
“Sư phụ là người duy nhất có thể xưng danh Côn Luân!”
Ba kẻ Thất Sát phấn khích chạy lên võ đài và hét lên.


Đây là vinh quang của họ!
“Râm râm!”
Cả ba người quỳ xuống trước mặt Trần Hữu Đạo và cùng nhau hét lên: “Côn Luân Chiến Thần vô địch! Lạc Việt bất khả chiến bại!”
“Côn Luân Chiến Thần vô địch! Lạc Việt bất khả chiến bại!”
Hàng nghìn người xem cũng hét lên.

Đánh bại Trấn Thiên Điện là một điều vô cùng vinh quang!
Các thế lực nước ngoài không cách nào đánh lại được Trấn Thiên Điện.

Nhưng một mình Trần Hữu Đạo đã làm được điều đó, và Bắc Thiên Vương bất khả chiến bại cuối cùng lại bại trận dưới chân anh tat Khoảnh khắc này tuyên bố rằng Trần Hữu Đạo đã chinh phục Cbpyen Điện!
Trần Hữu Đạo gầm tôi? Tôi chắc chắn mạnh hơn anh! Nào, những ai cảm thấy chưa phục thì lên đây?”
Trân Hữu Đạo quát âm lên với tất cả mọi người.

Mặc dù trong khoảng thời gian này anh ta đã thăng Diệp Lâm Quân, nhưng rất nhiêu người đều nói anh ta kém hơn Diệp Lâm Quân.


Anh ta rất hy vọng Diệp Lâm Quân vẫn còn sống, anh ta muốn đánh một trận với Diệp Lâm Quân, nói cho người đời biết rằng anh ta có thể đánh bại Diệp Lâm Quân một lần nữa và rằng anh ta mạnh hơn Diệp Lâm Quân! Tuy không đợi được Diệp Lâm Quân nhưng anh ta có thể đợi được Trấn Thiên Điện.

Dù sao gần đây Trấn Thiên Điện cũng rất hống hách, không một ai có thể trấn áp được.

Nếu đánh bại được Trấn Thiên Điện thì sẽ lập được chiến tích rất lớn! Đủ để chứng minh anh ta mạnh hơn Diệp Lâm Quân và anh ta có tư cách phong tước Côn Luân! “Cái đám độc mồm độc miệng này, mấy người có thích cào phím không? Kẻ nào không phục tôi thì mở to mắt ra mà nhìn Bắc Thiên Vương của Trấn Thiên Điện thua dưới chân tôi! Rôi thử hỏi xem có còn ai nghĩ là tôi thua kém Diệp Lâm Quân nữa không! Hả? Ai hả? Đứng ra đây xem nào!”
Trân Hữu Đạo gào thét về phía mấy người kia.

Bởi vì đã kìm nén chuyện này quá lâu rồi nên giờ phút này Trân Hữu Đạo đã hoàn toàn bùng phát ra! Nghe thấy thế, toàn bộ những người từng coi thường Trần Hữu Đạo và ủng hộ Diệp Lâm Quân đều cúi đầu im lặng.

Từ giò trở đi, không còn một ai dám nói Trần Hữu Đạo bất tài! Chiến tích đánh bại Trấn Thiên Điện quá cao! Mọi người hoàn toàn bị Trần Hữu Đạo thuyết phục và hoàn toàn ủng hộ anh ta! “Từ nay về sau Chiến Thân Côn Luân duy nhất trong lòng tôi chính là Trần Hữu Đạo!”
Chỉ với một trận chiến phong thần, Trần Hữu Đạo đã hoàn toàn ngôi vững lên vị trí Lạc Việt!
Đồng thời, việc đánh bại Trấn Thiên Điện cũng sẽ nâng cao sự uy nghiêm của Lạc Việt và củng cố lại vị trí của Lạc Việt thêm một lân nữal Đông Thiên Vương run lên.

Tức! Tức chết mất! Nhất là câu có thể nghiền nát Bắc Thiên Vương! Liệu ai có thể thấu được nỗi phiền muộn này chứ? Sao lại không phải là Diệp Lâm Quân chứ? Anh ta cũng muốn đánh bại Trân Hữu Đạo và tạo cho mình một niêm an ủi.

Thế nhưng ở trước mặt Lạc Việt, anh ta có được coi là gì đâu? Vì Lạc Việt, anh ta có thể nhẫn nhịn..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi