Diệp Quân Lâm bắt đắc dĩ, cười nói: “Thôi cho tôi xin.
Có phải tôi kết hôn với cô đâu.”
“Tử Nhiễm là bạn thân của tôi.
Tôi không muốn thấy cô ấy rơi vào hồ lửa.” Phương Tử Tình lạnh lùng nói.
“Trừ phi…” Phương Tử Tình đột nhiên nói lấp lửng.
“Trừ phi cái gì?” Diệp Quân Lâm tò mò hỏi.
“Trừ phi anh bắt đầu xây xây dựng sự nghiệp một lần nữa.
Ít nhất thì anh cũng phải để mình không thua kém Tử Nhiễm.
Anh phải xứng đôi với cô ấy mới được.
Nếu không, tôi sẽ không đồng ý.” Phương Tử Tình lạnh lùng nói.
Diệp Quân Lâm cười: “Những gì Tử Nhiễm đang có đều là do tôi làm.”.
Truyện mới cập nhật
Vừa nghe Diệp Quân Lâm nói vậy, vẻ mặt của Phương Tử Tình lạnh như băng, trong ánh mắt cô ta lại hiện lên vẻ lạnh lẽo.
Phương Tử Tình nói với giọng vừa lạnh nhạt, vừa châm chọc: “Anh đang muốn nói việc lấy lại tập đoàn Quân Lâm, sau đó đổi tên thành tập đoàn Vân Đình đều là do anh làm?”
Diệp Quân Lâm cười: “Thông minh lắm, cô đoán đúng rồi.”
“Diệp Quân Lâm, chúng ta nói chuyện thực tế một chút được không? Tôi thấy có khi đầu óc của anh đang có vấn đề đó? Tôi đang muốn đưa anh đến bệnh viện để kiểm tra về sức khỏe tâm thần đấy.”
“Tôi đã điều tra hết về tập đoàn Vân Đình rồi.
Chủ tịch tên là Lục Nam Hiên, cũng không có liên quan gì đến anh hét.”
Phương Tử Tình nói xong liền không thèm nói thêm nữa.
Trong xe rơi vào yên tĩnh.
Phương Tử Tình từ nhỏ đã mạnh mẽ, chủ động, hơn nữa năng lực cũng rất manh.
Sau khi làm nên chuyện ở phố Wall, cô ta lại kiêu ngạo đến mức không ai bì ni.
Tử Tình cũng không thèm nễ nang ai hết.
Sáu năm trước, lúc Diệp Quân Lâm ở trên đỉnh cô ta còn không thèm để vào mắt.
Huống hồ hiện tại Diệp Quân Lâm chỉ là một kẻ mới ra tù, chỉ có hai bàn tay trắng.
Phương Tử Tình nghĩ Diệp Quân Lâm càng không đáng để cô ta phải chú ý.
Sau khi nói chuyện một lát.
Phương Tử Tình liền cảm thấy Diệp Quân Lâm vô cùng kém cỏi.
Diệp Quân Lâm và Phương Tử Tình, Lý Tử Nhiễm như thể đến từ hai thế giới khác nhau vậy/ Cho nên sau khi về nước, một trong những mục tiêu của Phương Tử Tình chính là làm cho Lý Tử Nhiễm và Diệp Quân Lâm ly hôn.
Một lát sau, chiếc xe đã tới trước tòa nhà của tập đoàn Vân Đình.
“Giúp tôi mang hành lý về chỗ của Tử Nhiễm trước.
Buổi tối tôi sẽ đến gặp Tử Nhiễm sau.”
Trước khi xuống xe, Phương Tử Tình móc ví, lấy ra mấy tờ đô la ném về phía Diệp Quân Lâm: “Cũng không ăn không công sức của anh.
Đây là phí làm công hôm nay.”
Ở trong mắt Phương Tử Tình, Diệp Quân Lâm chính là một người hầu mà thôi.
Lấy tiền liền có thể sai bảo.
Diệp Quân Lâm nhìn những tờ tiền rơi trên ghế ngồi.
Anh liền rơi vào trầm tư.
Cô gái này đang muốn dùng tiền để làm nhục anh.
“Quên đi, cứ mang hành lý về trước đã.”
Lúc Diệp Quân Lâm đang khởi động xe, Kỳ Lân liền gọi điện đến.
“Tướng quân, ngài ở đâu vậy? Hai người đến phỏng vấn vào vị trí phó chủ tịch đã tới rồi.
Tôi đã thông báo với ngài, mười giờ bắt đầu phỏng vấn.”
Nghe được Kỳ Lân nói vậy, Diệp Quân Lâm liền vỗ trán.
Chỉ vì chuyện đi đón Phương Tử Tình mà anh đã quên mắt việc quan trọng này rồi.
“Tôi đã tới rồi, sẽ đi lên ngay.” Diệp Quân Lâm nói.
“Được, vậy để tôi chuẩn bị cho việc phỏng vấn.” Kỳ Lân nói.
Sau khi Diệp Quân Lâm vào văn phòng, Kỳ Lân đã chuẩn bị xong mọi việc.
Trên màn hình trong văn phòng là hình ảnh từ phòng họp.
Chỉ lát nữa sẽ có hai ứng viên đi vào để tiền hành phỏng vấn.
Trong phòng hội nghị.
Kỳ Lân đứng ở mặt sau, anh ta đến cũng chỉ để quan sát.
Vài bị lãnh đạo cấp cao mới là những người phỏng vấn trực tiếp vào hôm nay.
Trong đó có cả Hà Điềm Điềm.
Nhưng Kỳ Lân cũng đeo tai nghe, đợi Diệp Quân Lâm có gì muốn hỏi sẽ nói cho anh ta.
“Được rồi, mời ứng viên thứ nhất vào đi.”
Buổi phỏng vấn chính thức bắt đầu.
Người đầu tiên bước vào phỏng vấn lại là một cô gái.
Dáng người cao gầy, xinh đẹp đến lóa mắt.
Lúc Diệp Quân Lâm nhìn thấy cô gái này trên màn hình cũng Sợ ngây người…
Đây không phải là Phương Tử Tình sao?
Hóa ra cô gái này về nước để tới phỏng vấn vào vị trí phó chủ tịch của tập đoàn Vân Đình..