CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC

Chương 2062:

Lúe này bé Quân đột.nhiện-hô lên.

Thục Thiên Vương nghe mà sốt ruột trong lòng.

“Con bé này chắc bị dọa sợ rồi chứ gì? Cái gì mà ba cứu được bé chứ, rõ ràng là Thục Thiên Vương cứu bé mài”

“Đúng rồi, lúc trẻ con bị sợ thì sẽ nhớ tới ba mẹ, sau đó trong tiềm thức sẽ cảm thấy là ba mẹ cứu mình!”

“Lê Nguyên, mau bế bé Quân đi nghỉ ngơi đi, rồi lại sắp xếp mấy bác sĩ để khám xem”

Không một ai tin vào lời cô bé nói.

Nhất là khi bọn họ thấy Hoàng Thanh Phong ôm cô bé về thì lại càng thêm không tin tưởng.

“Thật ra…”

Thục Thiên Vương còn muốn nói điều gì đó, bà cụ lại nói là; “Thanh Phong đều Tà người một nhà cả, không cần nói nhiều làm gì. Cậu còn có chuyện gì cần làm à, vậy thì nhanh đi đi”

“Một nhà chúng tôi cảm tạ ngài một lần nữa!

Nếu như không có ngài thì chúng tôi không biết nên làm như thế nào nữa.

Mấy người Lý Hồng Thái lại cúi người với Thục Thiên Vương lần nữa.

Chí Oánh lại càng nói thêm: “Tôi đại diện cho ba của đứa bé để cảm tạ ngài! Đến lúc đó sẽ khiến cho cậu ấy đi tới trước mặt ngài nói cảm ơn.”

“Tối… tôi…”

Cơ thể của Thục Thiên Vương run rẩy, anh ta lắp bắp mãi mà chẳng nói ra được câu nào.

Ba của đứa trẻ tới trước mặt để cảm tạ…

Sau anh ta dám nhận lời cảm ơn đấy chứ?

Hai chân của Thục Thiên Vưởng như muốn nhũn ra, sắc mặt của anh ta trở nên trắng bệch.

Anh ta vẫn đang nghĩ lại nên làm như thế nào.

với chuyện Diệp Lâm Quân truy hỏi.

Chỉ là đám người môn phiệt Tây Đường đều đang tâng bốc anh ta.

Càng làm như thế thì Hoàng Thanh Phong lại càng thêm sợ hãi.

Một bên khác, Diệp Lâm Quân đang dùng tốc độ nhanh nhất của mình để truy đuổi Hắc Long.

Khoảng cách của hai bên ngày càng gần.

Cuối cùng Hắc Long trốn vào một sơn trang gần đó.

Diệp Lâm Quân cũng đi vào theo, anh nói: “Lần này để tôi xem xem anh chạy đâu cho thoát!”

“Nơi này không phải chỗ mà cậu nên tới, mau rời khỏi đây đi.”

Một giọng nói vang lên, sau đó có bốn người xuất hiện trước mặt Diệp Lâm Quân.

Bọn họ mặc trường bào màu trắng, không thấy rõ mặt mũi.

“Giao người ra đây rồi tôi sẽ đi”

Diệp Lâm Quân nhìn chằm chằm vào mấy người đó rồi nói.

“Cút đi!”

Bốn người đó trực tiếp ra tay!

“Oành!”

Vừa tiếp chiêu thì sắc mặt của Diệp Lâm Quân đã thay đổi.

Kinh khủng thật.

Vậy mà bốn người này lại có được thực lực.

tương đương như Bắc Ma.

Nhất là bốn người phối hợp rất ăn ý, biết cách hỗ trợ lẫn nhau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi