CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC

Chương 2189:

“Đã hiểu! Hãy liên hệ với các quan chức cấp cao của nước Chiến Ưng!”

Một bên khác, Diệp Lâm Quân rời thành Vô Song trở về Giang Bắc.

Ở ngoại ô Giang Bắc, anh tình cờ gặp efferson, người vừa mới đến Lạc Việt.

“Ngoại tộc? Cường giả cấp chí tôn?”

Diệp Lâm Quân nhếch môi cười.

Lén lén lút lút.

Tuyệt đối không làm chuyện tốt.

Sau khi về đến nhà.

Diệp Lâm Quân lập tức liên hê với dám người Tiêu Phong.

“Nhanh chóng đến Giang Bắc, theo dõi sát sao một người!”

Sau khi Diệp Lâm Quân ra lệnh.

Tiêu Phong dẫn theo mấy người tới Giang Bắc, nhìn chằm chằm .Jefferson.

Buổi tối, Jefferson ngang nhiên đi vào bảo.

tàng Giang Bắc.

Anh ta liếc nhìn xung quanh, cười nói: “Sớm thôi, tất cả ở đây đều là của chúng ta!”

“Lạc Việt của các người sẽ sụp đổ, tất cả phụ nữ và đàn ông sẽ trở thành nô lệ của chúng tôi!”

Vừa nói vừa cười, .Jefferson bước vào viện bảo tàng.

Trong tủ của một gian hàng, có một viện thiên thạch rất lớn!

Đây là vào mười ba năm trước, một viên thiên thạch đã rơi xuống Giang Bắc.

Sau đó, người ta phát hiện ra rằng khối thiên thạch này rất có giá trị và rất to lớn.

Vì vậy, cho nên đã đưa nó vào viện bảo tàng.

“Tạch tạch tạch…”

Cánh tay máy móc của .Jefferson phát ra âm thanh, nắm đấm siết chặt.

“bùm!”

“Rắc rắc!”

Kính chống đạn Bị anh.ta dùng một cú đấm cho nổ tung.

Phải biết rằng đây là loại kính chống đạn được gia cố đặc biệt; ñgay cả pháo cũng không thể phá vỡ.

Anh ta lại chỉ dùng một quyền…

“Tít tít tít…

Cú đấm của anh ta kích hoạt còi báo động vang lên âmïĩ.

Nhưng .Jefferson không chút hoang mang lấy viên thiên thạch rồi rời đi.

Dù cho còi báo động bị kích hoạt thì sao?

Lũ sâu kiến này có thể ngăn được anh ta chắc?

Điều khiến .Jefferson ngạc nhiên là không ai đến ngăn cản anh ta.

Toàn bộ bảo tàng trống rồng.

“Một lũ rác rưởi! Thật xứng với danh tiếng!”

“Sinh rã là để làm nô lệ!”

efferson giận dữ nói khi không thấy có ai đến ngăn cản mình.

Nhưng khi ôm viên thiên thạch đi tới cửa thì anh ta liề ngây cả người.

Bởi vì ở cửa, Tiêu Phong và mấy người nữa đã sớm chờ.

“Hay lắm tên trộm cướp này lại dám tới Lạc Việt trộm đồ à?”

Tiêu Phong quát lớn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi