CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC

Sau lần này, đối với mệnh lệnh này, không ai dám chống lại nữa.

Những kẻ phản đồ đã từng rời khỏi Lạc Việt cũng không thể quay lại nữa.

Điều nực cười nhất là mọi người đều phát hiện không có đám “tinh anh”

này, Lạc Việt như thế nào thì vẫn thể đấy, mọi chuyện đều vận chuyển bình thường.

Không có bọn họ, còn có những người khác đứng ra thay thế, còn làm tốt hơn bọn họ.

Một ngày khi Diệp Lâm Quân đang chỉ dẫn cho Lê Quân, đột nhiên có mấy người toàn thân đây máu đột nhiên xông vào. “Anh Diệp cứu bọn tôi, cứu bọn tôi với.”

Những người này quỳ trên đất, van xin nói.

“Các người là...

tộc người Bãc Ma sao?”

Diệp Lâm Quân thông qua khí tức phán đoán được thân phận của bọn họ.

“Đúng, anh Diệp cứu chúng tôi với”

Cảm xúc bọn họ đều kích động.

“Các người làm sao vậy?

Diệp Lâm Quân chặn thương thế của bọn họ lại, sau đó mới hỏi.

“Anh Diệp, sáng hôm nay tộc của chúng tôi và những môn phái khác đột nhiên bị những cao thủ không rõ danh tính đến công kích.

Thủ đoạn của bọn họ rất tàn bạo, đến để diệt tộc” 

“Chúng tôi thừa nhận là đã phạm phải sai lầm, nhưng sau đó chúng tôi đã bảo vệ Kinh thành.

Chúng tôi cũng coi như là người có công, không cần phải diệt tộc chứ?”

Bọn họ lập tức nói rõ tình hình.

Diệp Lâm Quân điều tra một chút, đám người Tiêu Phong đều biết.

Hóa ra là tộc Bảo Long ra tay, muốn thanh trừ hết những tà môn ngoại đạo này.

Những thế thực thần phục Diệp Lâm Quân cũng nằm trong số đó.

Tộc Bắc Ma suýt chút nữa đã bị diệt tộc.

Mấy người chạy thoát vội vàng chạy đến chỗ của Diệp Lâm Quân nhờ giúp đỡ.

Diệp Lâm Quân lập tức thông báo cho Tiêu Phong, bảo Đội trưởng Viêm Long dừng tay.

“Ba, có người đến” Lê Quân nhắc nhở.

Đúng vào lúc này, bên ngoài truyên đến tiếng động nhẹ. Rất nhanh, trong dân xuất hiện tám bóng người, toàn bộ đều mặc áo choàng đen, mang mặt nạ đến, phía sau mang nỏ, cầm dao dài.

Tộc Bảo Long đã từng xuất hiện trên chiến trường phía Đông.

Tám người này vừa xuất hiện, khí trường đã tản hết ra. Kiếm khí đáng sợ và sát khí ngưng tụ lại, ở trong sân như một cơn gió điên cuồng quét qua Vậy.

Chém ngang mặt, giống như một lưỡi dao sắt bén, đau đớn dữ dội.

“Anh Diệp, chính là bọn họ” ”, Mấy người nhìn thấy những kiếm khách này, đều bị dọa sợ. Cách đó không lâu, những người này đã trực tiếp đã tàn sát cả tộc bọn họ chỉ còn lại mấy.

người bọn họ.

Bọn họ vô cùng sợ hãi nhưng kiếm khách này.

“Giao bọn họ ra đây”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi