Long Hàn Châu khóe miệng run lên, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Đây đều là đám người Diệp Lâm Quân làm sao? Sao có thế? Một người bình thường cùng một đám người bình thường thật sự đã giết rất nhiều cường giả cấp chí tôn sao? Sao có thể như thế được! Đúng lúc này, mọi người đã nhìn thấy Diệp Lâm Quân trỏ vê sau chuyến hành trình. Anh oai phong lẫm liệt đứng trên chiến hạm, cờ Lạc Việt tung bay.
Bên cạnh đó là xác của mười một cường giả cấp chí tôn †ầng thứ sáu.
"Cái này, cái này, cái này... tôi sắp phát điên rồi! Anh ta anh ta... vẫn là người à?”
Cơ thể Long Hàn Châu như mềm nhữn, ngã ngồi trên đất. "Thần Tôn không hay rồi! Toàn bộ kẻ địch ở vùng biển phía nam đều bị bọn họ giết sạch!
Không còn sót lại một ai!”
"Điều kinh hãi nhất là bốn trăm nghìn quân không có thương vong!”
Đúng lúc này, thủ hạ đột nhiên tới báo tin.
Long Hàn Châu nghe xong suýt nữa ngất đi.
"Bọn họ không phải người thường sao?”
Có người hét lên.
"Ai nói?”
Giọng nói hùng hồn của Diệp Lâm Quân truyền đến: Sau khi Diệp Lâm Quân đến, uy thế tỏa ra ép tất cả mọi người không đứng thẳng nổi, bao gồm cả cường giả cấp chí Tôn.
"Long Hàn Châu, từ nay về sau, anh và thuộc hạ sẽ bị tôi tiếp quản, tuân theo mệnh lệnh của tôi vô điều kiện! Anh có phản đối gì không?”
Long Hàn Châu lúc này mới hiểu ra mọi chuyện và cảm nhận được khí tức kinh người của Diệp Lâm Quân.
Anh ta nào mà dám nói chữ "không"?
"Không phản đối, nguyện ý tuân theo chỉ thị của ngài!” Anh ta vội vàng gật đầu.
"Được rồi, để lại một phần tư số người ở đây, những người còn lại đem theo tat”
Diệp Lâm Quân ra lệnh.
"RõI”
Long Hán Châu lập tức điều hai mươi nghìn chiến binh †heo Diệp Lâm Quân đổ bộ.
Anh ta cũng không dám hỏi tiếp theo sẽ đi đâu.
Mười một cường giả cấp chí tôn tầng thứ sáu đã bị anh chém giết!
Người đàn ông trước mặt này khủng khiếp như thế nào? Đảo Thiên Hải của anh ta có danh cường giả tầng thứ sáu trên giữ, anh ta mới được phong tặng danh hiệu thần tôn hộ quốc.
Nhưng đảo Thiên Hải mà ở trong tay vị này, e rằng trong nháy mắt là có thể bị hủy diệt.
Diệp Lâm Quân mang người đi.
Sau khi bốn trăm nghìn quân dọn dẹp tàn cuộc, họ cũng biến mất một cách bí ẩn...
Không ai biết đi đâu.
Chiến khu cảnh Nam ngoại trừ khu vực miền biển yên tĩnh ra thì không còn gì khác.
Ngẫu nhiên có thển gửi được mùi máu tươi.
Yên tĩnh không có một ai.
Chuyện liên quan tới chiến khu cảnh Nam, nhất là miền biển vẫn bị che đậy.
Bên ngoài căn bản không biết chuyện gì xảy ra.