Hai người bên cạnh nói thêm: “Đúng vậy, chúng tôi đã kiểm tra chất lượng ba lần và đều không đạt tiêu chuẩn! Sản phẩm của anh quá tệ!”, “Sản phẩm của anh nều anh cải thiện nó, hãy gửi lại.
Tôi sẽ gọi lại lần nữa!”
“Thôi, các người ngẫm lại đi!”, “Lần này kiểm tra chất lượng nghiêm trọng không đủ tiêu chuẩn!”, “Thời gian tái kiểm tra tiếp theo là một tuần sau!”
Họ nhanh chóng rời đi.
Họ thậm chí còn không cho cơ hội khiếu nại với Tập đoàn Vân Đình! Phương Tử Tình và những người khác vội vàng xem qua báo cáo kiểm tra chất lượng.
Sau khi đọc xong, đám đông phẫn nộ.
Bởi vì việc kiểm tra chất lượng không thành công, đơn giản là rất khó chịu.
Phương Tử Tình và những người khác nghỉ ngờ điều đó.
Bộ phận kiểm tra chất lượng đã phát hiện ra vấn đề mà không thèm xem sản phẩm.
Thậm chí có một số vấn đề liên quan đến các sản phẩm khác chứ không liên quan gì đến sản phẩm này.
Họ hoàn toàn dính líu đến sản phẩm một cách không cần thiết! Bọn họ hiểu rõ, có người đã làm việc có ý kiểm tra Sản phẩm không đạt tiêu chuẩn! Mục đích là để ngăn cản sản phẩm của tập đoàn Vân Đình bày bán…
Lúc này, Diệp Quân Lâm mới chậm rãi bước ra ngoài.
“Có chuyện gì vậy?” Anh ấy hỏi.
Sau khi tìm hiểu rõ ràng sự việc.
Diệp Quân Lâm đã rất sửng sốt.
Đó là lý do mà Chương trình này không thể sai.
Bây giờ nghĩ lại, anh ấy sợ rằng họ tình cờ sử dụng người trong bộ phận kiểm tra chất lượng.
“Không sao, chiều tôi sẽ đích thân mang đến, sản phẩm đã được kiểm tra trước đây, tôi yêu cầu họ kiểm tra tại chỗ! Ai dám nói nó thất bại? Điều này được kiểm chứng bởi nhà máy quân sự!” Diệp Quân Lâm nói.
“Anh có thể làm được không?” Phương Tử Tình hỏi.
“Cô có cách nào không?” Ngay khi Diệp Quân Lâm nói câu này, Phương Tử Tình im bặt ngay lập tức, toàn bộ tập đoàn Vân Đình đều lo lắng, chỉ có Diệp Lâm là bình tĩnh uống trà và hút thuốc, nằm trên ghế trong văn phòng, bấm số của Chu Ngọc Hằng: “Tôi không lịch sự với anh nữa.
Ai là người phụ trách Cục giám sát chất lượng?”
“Là Dương Sâm Minh!”
“Được rồi, anh có thể nói cho anh ta biết, tôi sẽ mời anh ta uống trà ở tập đoàn Vân Đình!” Diệp Quân Lâm mỉm cười.
Sau đó, Diệp Quân Lâm gọi điện lại cho Bộ trưởng hậu cần và nhờ anh ta thông báo cho trưởng phòng kiểm tra chất lượng của nhà máy quân sự, đến tập đoàn Vân Đình uống trà.
Dương Sâm Minh đến đây trước, Diệp Quân Lâm thật sự mời anh ta uống trà, điều này làm Dương Sâm Minh rất phấn khích, đây nhất định là thời khắc đỉnh cao của cuộc đời anh ta!
Sau khi khoe khoang với đồng đội về tương lai, anh ta mới nói: Đại tướng quân mời tôi uống trà.
Tôi tuyệt đối sẽ nghiền nát mọi thứ.
Ngay cả Phó tổng tư lệnh quân khu có lòng đố ky, có việc gì phải gọi Dương Sâm Minh đến, còn được yêu cầu mang báo cáo kiểm tra chất lượng thiết bị y té.
Không bao lâu sau, giám đốc của cục kiểm tra chất lượng Tô Châu-Hàng Châu hoảng sợ đi tới, chính là bỏ lại cuộc họp mà đến, sau khi đến văn phòng, Ôn Nhan Liên run rẫy đứng trước mặt Diệp Lâm.
“Giám đốc Liên không cần hồi hộp, hãy ngồi xuống!” Diệp Quân Lâm cười.
Ôn Nhan Liên ngoan ngoãn ngồi trên ghế sô pha của Diệp Quân Lâm.
Diệp Quân Lâm vẫy tay, Thanh Long rót một tách trà cho Ôn Nhan Liên.
Ôn Nhan Liên đang cầm cốc, nhưng anh ta không dám nhấp một ngụm trà nào.
Anh ấy tự mình qua điện thoại, tuyệt đối không phải là chuyện tốt.
“Giám đốc Liên có biết tôi gọi điện thoại cho anh có chuyện gì không?” Diệp Quân Lâm hỏi.
Ôn Nhan Liên lập tức đứng lên lắc đầu.
“Gần đây, Tập đoàn Vân Đình đã sản xuất một lô thiết bị y tế và gửi chúng đến bộ phận của anh để kiểm tra chất lượng!”, “Anh có biết cái này không?” Diệp Quân Lâm hỏi.
Ôn Nhan Liên lắc đầu:” Tôi không biết, và không ai yêu cầu tôi ký gì cả.”.