“Hả? Còn có chuyện này nữa sao?”
Richard sợ hãi không thôi.
Anh ta biết đây chính là Hứa Chính Kiệt!
“Thế còn người khác đâu? Còn sống không?”
€ó người thức thời hỏi.
Văn Hi lắc đầu: “Không còn nữa! Chỉ còn hai bọn tôi sống sót thôi!”
“Hả?”
Mấy người nhóm Richard ngạc nhiên không thôi.
Nếu thật sự Hứa Chính Kiệt đã chết, vậy tại sao lại còn ý thức?
Đừng vậy mài Đúng vào lúc này, bên tai Richard vang lên một giọng nói.
“Anh Richard vậy mà tìm thấy được ý thức của anh Hứa Chính Kiệt! Ở gần đây thôi, tôi nghỉ ngờ là trong bệnh viện!” “Cái gì?"
Trong lòng Richard thầm sợ hãi.
Thì ra trong đội ngũ của Richard vẫn còn người bên ngoài. “Á áát"
Đúng vào lúc này, bên trong phòng bệnh truyền ra tiếng hét thảm thiết như tan nát cõi lòng.
“Lại đến nữa!”
Văn Hi lập tức chạy thẳng vào trong phòng bệnh.
Nhóm người kia cũng đi theo.
Chỉ thấy Lý Từ Nhiệm đau đớn tới mức lăn qua lăn lại trên mặt đất!
Phát ra tiếng gào thét như ma quỷ rú gầm!
“Ááát"
Hai tay Lý Từ Nhiệm cào lên mặt đất, để lại từng vết cào thật sâu trên đó.
Đây là lúc cô đau tới phát điên.
Văn Hi sợ mụ cả người.
Cô ta chưa bao giờ thấy bệnh của Lý Từ Nhiệm nặng tới như vậy!
Thế này là thế nào?”
“Anh Richard này, tôi đã xác định được khá chính xác anh Hứa Chính Kiệt đang ở đâu rồi, rất gần với anh! Có thể nói là ở ngay trước mặt anh!”
Giọng nói trong tai Richard lại vang lên.
“Âm!”
Ngay lúc này, trong đầu Richard bỗng nhiên nổ ầm một tiếng.
Anh ta nhìn Lý Từ Nhiệm một lát, khuôn mặt tỏ vẻ không thể tin nổi.
Dường như anh ta đã biết rõ rồi.
Thật không thể tin được.
Giò khắc này.
Anh ta biết tại sao Lý Từ Nhiệm lại trỏ nên như vậy, cùng với chuyện của Hứa Chính Kiệt.
Thật đáng sợ! Vô cùng đáng sọ! Nhưng Richard vẫn phải kìm nén cảm xúc của bản thân.
Một ý nghĩ nhanh chóng được sinh ra trong đầu của anh ta! "Tôi đã từng gặp loại bệnh này! Tôi có thể chịu trách nhiệm về việc trị hết căn bệnh này của cô ấy!" Richard bỗng nhiên nói.