CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Nhìn thấy mấy người không có ý tốt, Phương Tử Tình lui về phía sau.

“Mấy người là ai2 Máy người muốn làm gì?”
Đầu trọc xoa tay cười nói: “Em gái, đừng sợ, anh muốn kết bạn với em mà thôi! Khà khà…”
“Đúng vậy, em gái ngoan, chúng anh đều là anh trai tốt, chờ một hồi chúng anh sẽ khiến em rên rỉ không ngừng!”
Những người khác cũng đều cười khà khà.

“La Nhất Thần, anh là tên khốn kiếp!”
“Tôi phải đi!”
Phương Tử Tình xoay người muốn rời đi.

Chỉ là đầu trọc nhanh hơn một bước, đã đi tới cửa, khóa trái của lại, tới gần Phương Tử Tình từng bước một.

“Em gái đi làm gì? Anh trai rất dịu dàng!”
Đầu trọc cười khà khà.

Tròng mắt như sắp bay ra ngoài.

Đầu trọc cùng các anh em đã nín cả một buổi chiều.


Hận không thể giải quyết Phương Tử Tình ngay tại chỗ.

La Nhất Thần cười: “Phương Tử Tình, đây là anh Cường bạn của anh, anh ấy muốn kết bạn với eml”
“La Nhát Thần, anh có ý gì? Anh đây là muốn làm gì?”Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
“Lễ nào anh đã quên chuyện Phòng thương mại Tô Hàng? Anh còn nói không có chuyện gì?”
Phương Tử Tình quát.

Sắc mặt La Nhất Thần thay đổi.

Chuyện quan trọng trước mặt dĩ nhiên chính là chuyện Phòng thương mại Tô Hàng.

“Hừ, Phương Tử Tình, không phải em muốn chậm một chút sao? Tốt, anh nói điều kiện cho em! 10 triệu cộng thêm em ngủ một đêm với bọn anh, anh sẽ kéo dài cho em đến ba ngày!
Bằng không anh sẽ phát tán bí mật của em ra ngoài!”
“Không phải mấy người anh Cường muốn nhìn ảnh chụp riêng tư của người phụ nữ này sao? Tôi cho mấy người xeml”
La Nhất Thần hỏi.

“Tất nhiên là muốn! Mau để cho tôi xem một chút”
Đầu trọc đã không thể chờ đợi.

“Khoan đãi”
Phương Tử Tình tức giận đến hét lớn.

“La Nhát Thần, anh là đồ ma quỷ!”
Phương Tử Tình tức giận nói.

“Khà khà, cảm ơn em đã khích lệ!”
La Nhất Thần cười nói.

“20 triệu tôi cho được, nhưng chuyện gì quá phận của anh tôi không đáp ứng!”
Thái độ Phương Tử Tình kiên quyết.

“Anh Cường ra tay đi! Người phụ nữ này rất bảo thủ rất cao ngạo, coi danh dự là quan trọng hơn bắt cứ thứ gì, chỉ cần chúng ta ngủ với cô ta, sau đó chụp ảnh lại, cô ta sẽ nghe chúng ta hết!”
La Nhất Thần là biết rõ tính cách của Phương Tử Tình.

“Vậy thì tới đi, ông đây đã sớm không nhịn được!”

Đầu trọc lập tức muốn nhào tới.

“Không cho phép qua đây!”
Phương Tử Tình lập tức lấy cây kéo sắc bén ra.

“Máy người không được phép qua đây!”
Phương Tử Tình quơ cây kéo, điên cuồng hô.

Đột nhiên đầu trọc sải bước, đánh một quyền ở trên cổ tay Phương Tử Tình, cô ta bị đau, cây kéo trong tay rơi xuống.

Một đám người lôi kéo Phương Tử Tình đi vào trong phòng ngủ.

“Phich!”
Đầu trọc hung hăng ném cô ta lên giường.

Trong tròng mắt Phương Tử Tình chảy những giọt nước mắt khuất nhục.

Tuyệt vọng!
Tuyệt vọng không gì sánh đượ!
c Cô ta đã đánh giá thấp tên súc sinh La Nhất Thần này.

Hiện tại cô ta kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.

Trong phòng ngủ có các loại công cụ, còn có camera.


Xong rồi!
Thế này là hoàn toàn xong rồi!
Phương Tử Tình muốn nhảy lầu.

Đầu trọc rất nhanh đã cởi hết sạch quần áo, cầm viên thuốc nhét vào trong miệng.

“Các anh em, không khách khí nữa, tôi trước!”
Đầu trọc sắp nhào tới.

“Các anh em thật có nhã hứng, có thể thêm tôi không?”
Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên ở phía sau.

Đầu trọc cùng với đám người La Nhất Thần xoay người, thì thình lình thấy Diệp Quân Lâm đang hút thuốc.

“Anh là ai? Sao anh ở trong phòng tôi?”
La Nhất Thần hỏi.

Trên mặt đầu trọc lộ ra vẻ mặt dữ tợn, khóe miệng xẹt qua vẻ tàn nhẫn: “Các anh em phế nhãi con này cho ông đây, ông đây phiền nhất là có người quấy rầy ông đây làm việc!”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi