CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Đối với Diệp Quân Lâm mà nói, như vậy là đủ rồi.

Anh không quan tâm người khác nghĩ gì, miễn là Lý Tử Nhiễm cảm động là được.

Sau khi Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan biết rằng tất cả là nhờ Tiêu Thắm, định kiến của họ với Diệp Quân Lâm lại càng lớn.

“Cái thứ chỉ biết giở trò!”
Cuối cùng, mọi người bắt đầu nhập tiệc.

Vợ chồng Lý Văn Uyên bắt đầu tặng quà món sinh nhật của mình.

Tiêu Thắm cũng tặng quà.

Vợ chồng Bạch Chính cũng tặng quà.

Bạch Thu Sinh nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm và hỏi: “Chắc chắn món quà sinh nhật mà anh Diệp tặng cho Lý Tử Nhiễm cũng rất giá trị đúng không?”
Anh ta cố tình muốn làm cho Diệp Quân Lâm xấu hồ!
“Đúng vậy, cậu chuẩn bị quà gì cho Tử Nhiễm?”
Triệu Nhã Lan không nhịn được mà hỏi.

Diệp Quân Lâm cười: “Tôi không mang quà theo bên người, quan trọng là tôi cũng không mang tới được!”
“Anh Diệp, anh cứ nói là không có quà không phải được rồi sao?”
Vừa nói, Bạch Thu Sinh lấy ra một hộp quà tinh xảo đưa cho Lý Tử Nhiễm: “Tử Nhiễm, đây là món quà dành cho em! Là chiếc vòng cổ Cartier, cùng loại với của công chúa hoàng gia Anh.

Anh đã tốn rất nhiều công sức mới mua được nó.”
Triệu Nhã Lan nhìn chiếc vòng cổ sáng chói mắt, không nhịn được mà hỏi: “Thu Sinh, cái này đắt lắm đúng không?”
“Cô à, cũng bình thường thôi.

Chỉ hơn 80 vạn!”

Bạch Thu Sinh tỏ vẻ không có gì to tát.

“Cái gì? Hơn tám mươi vạn? Trời ơi!”
Triệu Nhã Lan và mấy người khác đều cảm tháy rất kinh ngạc.

“Anh Thu Sinh, em xin nhận tắm lòng của anh, món quà đắt quá, nên em sẽ không nhận.”
Lý Tử Nhiễm nhất định không nhận.

Tuy nhiên, Bạch Chính Văn và mấy người khác nhìn sang một cách nghiêm túc.

“Tấm lòng của người ta, sao lại không nhận được chứ?”
Triệu Nhã Lan ngay lập tức nhận thay Lý Tử Nhiễm.

Bạch Thu Sinh bắt đầu nhìn Diệp Quân Lâm: “Anh Diệp, bữa tiệc tối nay rất tuyệt, nhưng cuối cùng công lao cũng là của Tiểu Thắm.

Về phần anh, thật ra chuẩn bị trước một món quà, không cần quá đắt, một sợi dây chuyền là được mà.”
Khổng Nguyệt Hoat cười nói: “Sinh nhật Tử Nhiễm thật sự không thể không tặng quà, huống chỉ là thân phận đặc biệt của cậu.”
“Hày!”
Lý Văn Uyên xấu hỗ cúi đầu xuống.

Triệu Nhã Lan thấy Diệp Quân Lâm càng thêm chướng mắt hơn.

“Được rồi, mọi người đừng quá để ý chuyện này.

Chúng cháu đã là vợ chồng lâu năm rồi, để ý nhều vậy làm gì chứ?”
Cuối cùng, Lý Tử Nhiễm lên tiếng giải vây.

Sau khi tiệc sinh nhật két thúc, Diệp Quân Lâm và Lý Tử Nhiễm đi dạo một mình.


“Tiệc sinh nhật là tiệc sinh nhật, anh cũng có chuẩn bị quà rồi.”
Diệp Quân Lâm bỗng nói.

“Cái gì?”
Lý Tử Nhiễm cảm thấy rất ngạc nhiên.

Diệp Quân Lâm lấy ra một chùm chìa khóa, thẻ nhà gì đó.

“Đã đến lúc có nhà riêng của mình rồi, không cần sống chung với cha mẹ nữa”.

Diệp Quân Lâm mỉm cười.

“Cái gì? Oriental Garden?”
Khi Lý Tử Nhiễm nhìn tháy thông tin trên thẻ nhà, cô đã choáng váng.

Vì Lý Tử Nhiễm biết rõ Oriental Garden ghê gớm như thế nào!
Ngay ca Lý Thiên Hạo cũng không dám nói tùy ý mà mua được một căn nhà ở đó.

“Đi thôi, cùng anh đi xem.”
Diệp Quân Lâm đưa Lý Tử Nhiễm đến Oriental Garden.

“Trời ơi, anh đã làm gì thế này?”
Lý Tử Nhiễm sắp phát điên rồi.

“Đừng lo lắng, chỉ là thuê thôi, cùng lắm là em trả tiền thuê nhà hàng tháng?”
Diệp Quân Lâm cười cười nói đùa.

Không ngờ, Lý Tử Nhiễm lại tin là thật, theo như cô nghĩ, Diệp Quân Lâm chắc chắn sẽ không thể mua nỗi nhà ở đây.

Chắc chắn là thuê nhà rồi.

Nhưng điều này cũng khiến cô rất cảm động.

“Tiền thuê để em trải”
Lý Tử Nhiễm vội nói.

Đêm đó, Lý Tử Nhiễm ngủ rất ngon, đến nằm mơ cũng nở nụ cười..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi