CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



“Không cần! Lãnh đạo! Tôi sẽ xử lý thỏa đáng!”
Tiết Trấn lập tức sắp xếp ngay, gửi ra một công văn— Khẳng định việc từ thiện mà Tập đoàn Vân Đình làm.

Lại liên lạc với các tòa soạn báo và truyền thông lớn, lần lượt đưa tin chuyện tập đoàn Vân Đình công ích từ thiện.

Còn trao tặng giấy chứng nhận và bằng khen.

“Thứ này tôi có thể không cần, nhưng anh cần phải chuẩn bị! Đây là trình tự hợp pháp!”
Diệp Quân Lâm trừng mắt một cái, Tiết Trấn sợ tới mức suýt thì hồn bay phách lạc.

“Đúng rồi! Công bố luôn chuyện tập đoàn Tam Hưng tổ chức đêm hội từ thiện nhưng không quyên tiền ra đi!”
Diệp Quân Lâm nói.

Tập đoàn Tam Hưng muốn gian lận à?
Đừng hòng!
“Chuyện này…”

Tiết Trần hơi do dự.

Dù sao Tập đoàn Tam Hưng cũng có thế lực khổng lồ, còn là xí nghiệp nước ngoài.

Vấn đề này quả thực là không tiện xử lý.

“Hử?”
Diệp Quân Lâm hừ lạnh một tiếng.

“Tôi lập tức đi làm ngay!”
Nhưng mà so với vị trước mắt này, tập đoàn Tam Hưng là cái thá gì?
Rất nhanh, các phương tiện truyền thông lần lượt đặt ra câu hỏi: Một tỷ tiền dự án từ thiện của tập đoàn Tam Hưng vào số lúc nào?
Là làm từ thiện thực sự hay chỉ vì danh tiếng và mánh lới?
Sư việc còn nhận được giấy chứng nhận của liên đoàn từ thiện.

Cho nên sau khi được công bồ ra, cả Tô Hàng chắn động.


“Qủa nhiên Tập đoàn Tam Hưng chẳng phải thứ tốt đẹp gì!
Rõ ràng là một tỷ của tập đoàn Vân Đình người ta, lại thành của họ!”
“Qúa là vô sỉ! Trên đêm hội còn bôi nhọ tập đoàn Đông Thiên! Đám chó Nhật này!”
Qủa nhiên hướng gió nghiêng về một phía, tập đoàn Tam Hưng gặp phải khủng hoảng, danh tiếng tổn hại rất lớn.

Trong phòng làm việc của tập đoàn Tam Hưng chỉ nhánh Tô Hàng.

Dư Huy hút một điều xì gà, vẻ mặt âm trầm.

“Có điều kỳ lạ, tôi đã nói chuyện ổn thỏa với Tiết Trần, còn đút lót cho mấy phó hội trưởng và quản lý, sao lại xảy ra chuyện chứ?”
Dư Huy trăm tư khó giải.

Lúc này, người của liên đoàn từ thiện tìm tới đây.

“Chào Dư tổng, số tiền một tỷ này chúng tôi không bắt buộc, nhưng quý công ty đã tổ chức đêm hội từ thiện và tuyên bố chuyện này, tôi nghĩ không nuốt lời thì tốt hơn, nếu không ảnh hưởng đến danh tiếng của tập đoàn Tam Hưng thì không hay đâu!”
Dư Huy cắn răng, thanh toán số tiền một tỷ.

Anh ta sắp bị tức chết rồi.

Tập đoàn Tam Hưng vốn không có ý định nhả ra một tỷ, cái này tương đương với việc anh ta làm chuyện không lợi, không công còn thiệt hại..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi