CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Trần Tĩnh Huyên dở khóc dở cười.

Một đơn hàng này, cô… Ít nhất… Có thể được năm triệu.

Trong khi trên cơ bản cô không làm gì cả.

Sau khi biết được mọi việc, Trần Vạn Hoa và Tô Cầm nhát thời cảm thấy An Phi Vũ rất bình thường, máy triệu kia không là gì.

Sau căn hộ của An gia cũng chẳng là gì.

“Lão An, chuyện của bọn trẻ chúng ta cứ thư thư! Sau này hãy tính tiếp!”
Trần Vạn Hoa vô tình nói.

“A2 Không, không sao.”
Ba người An Long Kỳ trợn tròn mắt.

Chỉ là Trần Vạn Hoa bọn họ đã đi xa.

Buổi tối, Diệp Quân Lâm đưa vợ chồng Lục Học Văn vào biệt thự.

“Cha nuôi mẹ nuôi, hai người yên tâm ở lại đây! Con sẽ thay Vân Đình hiểu thảo với hai người!”
Sau khi sắp xếp cho hai người, trong lòng Diệp Quân Lâm lúc này mới an ổn hơn.


Diệp gia vẫn theo dõi toàn bộ hoạt động của Diệp Quân Lâm.

Diệp Nhất Long cười lạnh nói: “Diệp Quân Lâm còn mua cả nhà cho hai vợ chồng già Lục Học Văn, lại còn tuyên bố báo thù cho Lục Vân Đình.”
“Hừ, nó chỉ là một thằng vô dụng, ngay cả Lục Vân Đình chết như thế nào chắc gì đã tra được, chứu đừng nói đến báo thù.”
Ngô Nhã Lệ tỏ vẻ khinh thường.

“Lý gia chắc là chưa biết chuyện này! Nhất Long, đi nói với Lý gia chuyện năm ngày sau, Lý gia cũng phải đến cùng! Ta muốn để mọi người Lý gia nhìn thấy Diệp Quân Lâm chết như thế nào! Rốt cục ta có thể thay Diệu Dương báo thù!”
Diệp Tây Huy lùng lùng nói.

Diệp Nhất Long bất ngờ đến nhà Lý gia, làm cho đám người Lý Thiên Hạo sợ hãi.

Khi biết chuyện vài ngày nữa sẽ phải đến phần mộ kia, mọi người trong Lý gia càng sợ hãi.

Diệp Nhất Long uy hiếp nói: “Sau năm ngày, tôi không thấy các người xuất hiện trước phần mộ Lục Vân Đình, Lý gia chắc chắn bị diệt!”
“Diệp công tử yên tâm, tất cả thành viên Lý gia chúng ta nhất định có ămfj!”
Lý Thiên Hạo sợ đến mức suýt chút nữa phải quỳ xuống.

Ssau khi Diệp Nhất Long rời đi, Lý Thiên Hạo giận dữ.

“Tên Diệp Quân Lâm đúng là tai họa! Tại sao đi trêu chọc Diệp gia làm cái gì? Làm chúng ta gia đều liên lụy!”
“Tôi thực sự hận không thể giết Diệp Quân Lâm!”
“Đi, mọi người chúng ta đến nhà lão tam!”
Lý Thiên Hạo mang theo rất nhiều người người tới nhà Lý Văn Uyên.


Muốn Lý Văn Uyên báo cho Lý Tử nhiễm và Diệp Quân Lâm tới đây.

Ở dưới lầu có rất nhiều xe tới đậu.

Sau khi vào nhà, càng khiếp sợ hơn, bên trong đầy người.

Tất cả mọi người Lý gia đều đến rồi.

“Diệp Quân Lâm, mày là đồ súc sinh! Mày hại chết Lý gia rồi!”
Mới vừa vào cửa, Lý Văn Uyên nhìn về phía Diệp Quân Lâm chửi ầm lên.

Những người khác cũng nhao nhao quở trách Diệp Quân Lâm.

Sau khi Lý Tử Nhiễm hiểu rõ mọi chuyện, cũng không còn cách nào mà nhìn Diệp Quân Lâm, cô khóc nức nở nói: “Tôi không phải nói anh rồi sao? Không nên đi trêu chọc Diệp gia, anh cũng không nghe tôi? Tôi biết anh muốn báo thù cho Lục Vân Đình! Nhưng anh có từng nghĩ đến chúng tôi không? Anh từng nghĩ đến tôi không?”
VIÒU Diệp Quân Lâm vừa mở miệng đã bị ngắt lời.

“Không phải! Anh không hề! Anh chỉ nghĩ gì làm đó! Hiện tại anh hoàn toàn đắc tội với Diệp gia! Chúng ta bị họ giận chó đánh mèo! Chỉ cần một người trong Diệp gia không hài lòng, Lý gia ở Tô Hàng tuyệt đối không có khả năng sống sót! Chúng tôi đều có thể nguy hiểm đến tính mạng! Anh muốn ép tôi chết mới được sao?”
Nói đến đây, Lý Tử Nhiễm khóc như mưa.

Diệp Quân Lâm không giải thích.

Hiện tại anh có giải thích cái gì thì cũng ai không nghe.

“Bây giờ nên làm sao đây?”
Lý Văn Uyên suy nghĩ nát óc.

Lý Thiên Hạo lên tiếng: “Hiện tại chỉ có một biện pháp giải quyết…”
“Để cho Tử Nhiễm và anh ta li hôn đi! Diệp Quân Lâm với chúng ta sẽ không có bắt kỳ quan hệ gì nữa!”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi