Hơn nữa tắm séc này được đích thân Thẩm Họa Mặc đưa, không thể là giả!
Trời ơi!
Rốt cuộc là ai?
Món quà thì tặng dây chuyền tám trăm triệu.
Tiền mừng thì hơn tám trăm tám mươi triệu?
Người nhà họ Trịnh cực kỳ khấn khởi.
Có người bạn thân như này, nhà họ đủ vẻ vang, hãnh diện.
Sau này, nhà họ Trịnh chính là nhà đỉnh nhất Tô Hàng rồi!
Lúc này, Park Chun Shin và Lee Jae Shik đều ngơ ngắn.
Người này ra tay qua là hào phóng.
Một lúc gần hai tỷ!
Hơn nữa điệu bộ này chứng tỏ không phú tức quý!
Không ổn!
Park Chun Shin chau mày.
Ông ta đã điều tra rất rõ về bối cảnh của nhà họ Trịnh.
Căn bản không có nhân vật lợi hại như này!
Kể cả họ hàng xa máy đời ông ta cũng đã điều tra, không có ai lợi hại mà?
Rốt cuộc người này là ai?
Trịnh Tiêu Kỳ cảm thấy mọi việc quá không chân thực.
Mình có người bạn như này ư?
Lễ cưới sẽ chơi phô trương như này á?
Bây giờ cô ta cực kỳ muốn biết rốt cuộc người đó là ai?
“Thưa cô chủ, đã đến giờ cử hành hôn lễ, có bắt đầu không ạ?”
Người điều khiển nghi thức buổi lễ hỏi.
“Cứ đợi đã, anh Ấy vẫn chưa tới!”
Trịnh Tiêu Kỳ nói.
Mặc dù cô không biết người đó là ai!
Nhưng hôn lễ hôm nay, anh phải tới thì mới được bắt đầu.
Đúng rồi.
Sao Diệp Quân Lâm còn chưa tới?
“Diệp Quân Lâm còn dám tới hả? Có khi anh ta đến cửa sơn trang nhìn thấy nhiều ô tô sang, nên sợ quá đi về rồi!”
“Đúng đấy! Diệp Quân Lâm là người thông minh! Anh ta biết anh ta tới tham dự hôn lễ chắc chắn sẽ chịu nhục, anh ta làm gì dám đến?”
“Thật đáng tiếc, không được tận mắt chứng kiến hình ảnh Diệp Quân Lâm hối hận khóc lóc!”
Đám người Trịnh Văn Thạc lắc đầu tiếc nuối..