CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Mặc dù biết Lục Vân Đình chết là do Diệp gia làm.

Nhưng Diệp Quân Lâm muốn biết đến tột cùng vì cái gì mà Lục Vân Đình bị ép đến nhảy lầu?
Dính tới những người đó?
Dính tới những chuyện kia?
Đều phải rõ ràng!
Văn phòng thám tử Hắc Dạ ở tại một tòa nhà xa hoa trong trang viên.

Nếu Diệp Quân Lâm không được biết trước, anh cũng không thể ngờ Văn phòng thám tử lại ở chỗ này.

Khi đến cửa, xuống xe và thông qua kiểm tra.

Thanh Long lặng lẽ nói: “Tướng quân, tôi vẫn chưa tiết lộ thân phận của mình!”
Diệp Quân Lâm gật đầu: “Được, tốt.”
Diệp Quân Lâm quan sát một chút, cánh cửa này là hợp kim đặc chế, có thể chống đạn.


Bảo vệ gác cửa bước chân trầm ổn, hơi thở nội liễm, đều là được huấn luyện qua.

Thậm chí trên người còn có sát khí, rất có thể từng ở chiến trường và được xuất ngũ.

Những thủ vệ mang bao tay trắng bắt đầu kiểm tra người.

Sau thực hiện đầy đủ quy trình kiểm tra, xác nhận không có gì đáng nghi, mới để Diệp Quân Lâm và Thanh Long đi vào.

Sau khi đi vào trang viên, có người đưa họ vào lối đi bí mật.

Sau đó không lâu, hai người tới một phòng họp.

Đối diện ghế sa lon bằng da thật là một người đàn ông trung niên đang ngồi, tóc chải về sau rất tỉ mi, tay trái bưng ly rượu đỏ, tay phải cầm một điều xì gà Guanava.

Phía sau ông ta là những gã đàn ông mặc đồ tây đứng nghiêm chỉnh, từ ánh mắt đến khí tức thê đoán được, đều là cao thủ.

Những thủ hạ của lão Cửu, Tam gia cũng không so sánh được.

Hơn nữa những người vệ sĩ này có màu da khác nhau, chắc chắn đây là lính đánh thuê.

“Tướng quân, đây là ông chủ của văn phòng thám tử Hắc Dạ – Trương Thiên Lâm, mọi người hay gọi là Hắc gia.

Rất nhiều người giàu có, các minh tinh sợ hãi khi nhắc đến ông ta!”
Thanh Long ở bên cạnh nhắc nhở.

Trương Thiên Lâm hút một hơi xì gà cười nói: “Diệp Quân Lâm? Anh cũng được ra từ rồi! Có quen biết tới lão Cửu cũng không tệ!”
Diệp Quân Lâm và Thanh Long luôn nhìn chăm chăm ông ta.

Xem ra Trương Thiên Lâm thật sự không phải chỉ có hư danh.


Những tin tức này đều có thể tra được.

Đương nhiên những điều đó là do Diệp Quân Lâm muốn cho người ngoài biết.

Hồ sơ của anh chính là cắp bậc sssssl Toàn bộ Hoa Hạ chỉ có một người đủ quyền lực tra đến!
Diệp Quân Lâm nhéch miệng mỉm cười: “Xem ra ông cũng biết mục đích tôi tới đây?”
“Đương nhiên biết, ngươi muốn đoạn video Lục Vân Đình nhảy lầu!”
Trương Thiên Lâm cười như không cười.

“Điều kiện gì?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Người sảng khoái!”
Trương Thiên Lâm để chén rượu xuống, dựng thẳng lên năm đầu ngón tay tới: “Năm trăm triệu! Chỉ cần năm triệu video sẽ là của cậu!”
“HiP Thanh Long như hít một ngụm khí lạnh.

Lòng tham của Hắc gia cũng không nhỏ!
“Giá hơi cao đấy! Năm trăm triệu?”
Diệp Quân Lâm cười cười.

“Ai nha, người anh em cũng biết là tôi mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng mới có được! Đây chính là Diệp gia, chỉ cần sơ hở một chút họ sẽ tiêu diệt tôi ngay! Liên lụy quá nhiều người, huống hồ còn những người khác, chỉ cần tôi đưa video ra ngoài, nhiều gia tộc sẽ tìm giết tôi.


Thật sự năm trăm triệu không nhiều!”
Trương Thiên Lâm kể lễ.

Nhưng cũng cung cấp thêm một cái tin tức: tham dự chuyện còn có những người khác, không chỉ có Diệp gia.

Diệp Quân Lâm ép tới gần, nhìn mặt Trương Thiên Lâm cười lạnh nói: “Vậy ông không sợ tôi báo thù ông sao?”
“Ken két ken két ken két……”
Vệ sĩ sau lưng bắt đầu hoạt động Trương Thiên Lâm, đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm.

Chỉ cần Trương Thiên Lâm ra lệnh một tiếng, bọn họ lập tức sẽ xử lý Diệp Quân Lâm.

Trương Thiên Lâm hít một hơi xì gà, cười lạnh nói: “Nam tiểu Đỗ, Bắc lão Cửu, lão Cửu quả thực đáng sợ! Nhưng hắn cuối cùng chỉ là một tên lỗ mãng mà thôi, tôi sẽ không đặt ông ta trong mắt! Chứ đừng nới là cậu!”
Trương Thiên Lâm rất tự tin.

Căn bản không để lão Cửu vào mắt..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi