CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Sở Nhậm Hùng đã tức giận rồi.

“Ông nội cháu…”
“Được rồi, cháu đừng nói nữa! Ông không muốn nghe!”
Sở Nhậm Hùng gầm một tiếng, sọa Sở Thiên Truyền.

Một lúc sau, họ đã đi tới trang viên nhà họ Triệu.

Triệu Kiến Quốc, Ngô Mộc Lan cùng với tất cả thành viên nhà họ Triệu đều ra cửa nghênh đón.

“Chào lão thủ trưởng! Nhiều năm rồi không gặp…”
Hai người Ngô Mộc Lan rất là hưng phần.

Sau khi Triệu Học Thành và Tiêu Nhược Mai nhìn thấy Sở Thiên Truyền, họ đều nở nụ cười.

Rất là hài lòng với cậu con rễ tương lai này.

Sau khi Tiêu Thắm nhìn thấy Sở Thiên Truyền, cô cười lạnh nói: “So với anh rễ thì còn kém xa! Còn có quằng mắt đen xì nữa chứ! Chắc chắn không phải người tốt gì!”
Sở Thiên Truyền vốn không thích lần đi xin kết thông gia này.


Nhưng sau khi nhìn thấy Tiêu Thắm, hai mắt sáng lên.

Xinh thế cơ 4?
Hoa Hải có rất nhiều người đẹp, nhưng so với Tiêu Thắm thì không ai bằng!
Nghe nói Tiêu Thắm vẫn còn đang đi học.

Đúng là quá tốt rồi!
Lúc này, Sở Thiên Truyền đã thay đổi chủ ý.

Lấy được Tiêu Thắm trước đã rồi nói sau.

Về phần có ở lại Kim Lăng hay không, thì nghĩ cách khác.

Mọi người nhà họ Triệu rất hài lòng với mối hôn sự này.

Nhất là sau khi nhìn thấy người thật.

“Em gái à, coi như em lãi rồi, qúa xuất sắc!”
Mọi ngườ thi nhau khen ngợi.


Sở Nhậm Hùng hỏi han cặp vợ chồng Ngô Mộc Lan.

“Tuy chúng ta là tình bằng hữu, nhưng lần này nhà họ Sở tới xin kêt thông gia, lệ nghi phải có không thiêu cái nào!
Người đâu, đưa sính lễ lên!”
Sở Nhậm Hùng lệnh một tiếng.

Vệ sĩ nhà họ Sở khiêng tất cả hòm tiền bạc châu báu vào nhà họ Triệu.

Tiêu Thắm muốn ngăn, lại bị Tiêu Nhược Mai giữ lại.

Triệu Kiến Quốc và Ngô Mộc Lan cười tươi như hoa.

Nhà họ Sở chú trọng lễ nghĩa như này, chứng tỏ bọn họ coi trọng Tiêu Thắm, coi trọng nhà họ Triệu.

“Mời!”
Đoàn người Sở Nhậm Hùng được mời vào trong sơn trang nhà họ Triệu.

Hai bên trò chuyện vui vẻ.

Lúc này, Sở Nhậm Hùng ra hiệu mọi người im lặng.

“Bây giờ, tôi muốn nghe ý của hai đứa trẻ! Thiên Truyền, cháu nói đi cháu có ấn tượng thế nào với Tiêu Thắm?”
Sở Nhậm Hùng nhìn về phía Sở Thiên Truyền.

Sở Thiên Truyền cười cười: “Ông nội, cháu rất hài lòng!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi