CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Chúng ta sẽ bay lên sao Ở nhà Diệp Quân Lâm nhận được điện thoại của Lý Tử Nhiễm, cô gọi anh đến công trường.

Sau khi Diệp Quân Lâm tới, kinh ngạc phát hiện chỉ có lão Cửu chính và thủ hạ đang làm việc.

Những người khác và công nhân của Lý Tử Nhiễm đều không thấy đâu.

Diệp Quân Lâm đi tới trước mặt Lý Tử Nhiễm hỏi: “Có chuyện gì xảy ra?”
“Chuyện gì xảy ra? Còn không phải do anh sao! Sau khi truyền thông đưa tin chuyện tôi bị trục xuất khỏi gia tộc, công nhân viên của tôi đều biết.

Bọn họ lo lắng tôi sẽ liên lụy đến bọn họ, tạm thời toàn bộ đều nghỉ việc.

Công trường thi công, công ty Hoa Đình cũng bị như vậy.


Hiện tại ngay thư ký của tôi cũng bỏ chạy.

Anh nói đi làm sao bây giờ?”
Lý Tử Nhiễm nhìn chòng chọc vào Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm cũng hiểu được suy nghĩ của những người này.

Diệp gia nỗi tiếng hung ác độc địa.

Ai không bị liên lụy sợ trả?
Nhất là Lý gia muốn thoát thân cũng trục xuất Lý Tử Nhiễm khỏi gia tộc.

Bọn họ bỏ của chạy lấy người cũng đúng thôi.

Diệp Quân Lâm ngại ngùng sờ đầu một cái: “Thật ngại quá! Tôi cũng chưa nghĩ tới chuyện này!”
“Bây giờ anh nên biết chỉ vì anh mà ảnh hưởng biết bao nhiêu người cùng bao nhiêu chuyện!?”
“Ngươi làm sao lại không nghe ta đâu? Hiện tại cuộc sống của chúng ta không tốt sao? Diệp gia cũng không làm khó anh, tôi lại nhận được dự án lớn, không phải mọi chuyện rất tốt sao? Vì sao lại phá hủy đi mọi thứ?”
Lý Tử Nhiễm liên tục đặt câu hỏi.

Diệp Quân Lâm hít một hơi, cười nói: “Không sai! Hiện tại tốt, thậm chí có thể nói hoàn mỹ! Nhưng người anh em của anh trên trời đang nhìn? Anh có thể an tâm sao?”
“Diệp Quân Lâm một thân đỉnh thiên lập địa! Anh chưa bao giờ chủ động phạm tội, nhưng người khác lại đánh cho cơ thể anh bị tàn phế, để cho anh gánh thay thanh danh xấu xa, rồi bỏ tù anh, cướp hết tất cả của anh! Làm sao anh có thể chỉ lo thân mình?”
“Cách làm việc của anh thì em cũng rõ ràng nhất, anh sẽ bao giờ lấy thứ gì của ai, nhưng người khác lấy đi đồ của anh thì phải trả lại! Nhất mạng của người anh em kia cùng vinh quang của anh! Mất đi anh nhất định sẽ đòi lại, dù cho anh có bị thương tích đầy mình!”
Lý Tử Nhiễm không thể tin nhìn Diệp Quân Lâm.


Giờ khắc này cô hiểu ra.

Thì ra cô vẫn luôn quên mắt cảm nhận của Diệp Quân Lâm.

Anh mang theo rất nhiều thứ trên lưng.

Lý Tử Nhiễm ôm lấy Diệp Quân Lâm, khóc thút thít nói: “Quân Lâm, cho dù kết quả như thế nào, em nhất định sẽ ở cùng anh.

Dù cho thịt nát xương tan!”
Cô liếc mắt nhìn công trường, cười nói: “Hai ngày sau, em rất có thể ngay cả mạng sống cũng không còn, em còn quan tâm những thứ này làm cái gì?”
Diệp Quân Lâm cảm động nói: “Tử Nhiễm yên tâm đi, anh sẽ xử lý chuyện này.”
“Được được, em tin tưởng anh.”
Lý Tử Nhiễm biểu hiện tin tưởng, kỳ thực chính là vì cỗ vũ Diệp Quân Lâm.

Trên thực tế, cô không cách nào cảm nhận được Diệp Quân Lâm biết co thể đánh bại Diệp gia đang chói sáng như mặt trời ban trưal Nhưng mà cô đã chuẩn bị xong, cùng Diệp Quân Lâm chết chung!
Thời gian rất nhanh, trong nháy mắt sẽ đến quy định kỳ hạn.


Ngày thứ hai, chính là Diệp Quân Lâm cùng Diệp gia ước hẹn thời gian, kỳ hạn một tháng.

Đêm nay, Lý Tử Nhiễm chuẩn bị một bàn đồ ăn đầy ấp, còn lấy ra rượu ngon.

Qua ba lần rượu, Diệp Quân Lâm cũng đột nhiên nói: “Tử Nhiễm sau ngày mai chúng sẽ có cơ hội bay cao, em có muốn giúp người nhà em cùng bay cao? Cho bọn họ thêm một cơ hội?”
“Anh…
Nghe được Diệp Quân Lâm nói như vậy, phản ứng đầu tiên của Lý Tử Nhiễm là muốn mắng anh.

Lúc này là lúc nào rồi, còn mạnh miệng như vậy?
Nhưng suy nghĩ đến ngày mai cô và Diệp Quân Lâm đều sẽ chết, Lý Tử Nhiễm thiện ý mỉm cười: “Thật sao? Chúng ta sẽ bay lên cao sao?”
Thời khắc cuối cùng, làm cho Diệp Quân Lâm hài lòng một chút cũng được..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi