CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



“Cái này là ai đã gửi đến vậy?”
Lý Tử Nhiễm hỏi.

“Không biết, vừa nãy đã ở đây rồi.”
Vẻ mặt của cô thư ký rất ngạc nhiên.

“Mở ra xem xeml”
Lý Tử Nhiễm nói.

Thư ký không biết tại sao có chút rụt rè không dám mở ra.

“Để tôi!”
Võ Tiêu bước tới, mở chiếc hộp ra.

Lý Tử Nhiễm cùng thư ký ba người tò mò nhìn xem.


“Hí”
Vừa nhìn thấy cái này, Lý Tử Nhiễm hai người bị dọa tới mức hít vào một hơi lạnh, sắc mặt tái nhợt.

“Phụt!”
Tâm lý bình thường của cô thư ký nhỏ đã bị dọa đến ngất xỉu xuống đất.

Không còn lý do nào khác, bên trong hộp đựng mười đầu ngón tay bị chặt nhỏ, vết máu còn chưa khô, máu chảy đầm đìa…
Nếu như tố chất tinh thần của Lý Tử Nhiễm kém hơn một chút thì có lẽ cô đã bị ngất xỉu rồi.

Vẻ mặt của Võ Tiêu ngược lại rất bình tĩnh.

“Tôi sẽ lo liệu.

Cô đừng hoảng sợ.”
Võ Tiêu xử lý cái hộp sau đó sắp xếp đưa cô thư ký nhỏ đến phòng y tế.

“Tổng giám đốc Lê Nguyên, rõ ràng là bọn họ.”

Vẻ mặt Võ Tiêu lạnh lùng nói.

Cô ấy vốn dĩ cho rằng nhiệm vụ của bảo vệ rất nhẹ nhàng.

Nhưng lại không ngờ gặp phải chuyện này vào ngay ngày đầu tiên.

Nhưng cô ấy cũng có thích thú.

Nếu không thì đã quá nhàm chán.

Cả nhà thông cảm trong thời gian khó khăn nên lên ít chương nhé!
“Tổng giám đốc Lê Nguyên, chẳng phải là người nhà họ Trương sao? Tôi đi giải quyết được không?”
Võ Tiêu chính là một nữ Diêm Vương, không sợ trời không sợ đất.

“Không được, cô không được đi.”
Vào đúng lúc nào, điện thoại trong phòng làm việc kêu lên.

Lý Tử Nhiễm nhận điện thoại.

Giọng nói của một người đàn ông xa lạ vang lên ở đầu dây bên kia điện thoại: “Cô Lý Tử Nhiễm có đúng không?”
“Anh là ai?”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi