CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Trên đường tới công ty, Diệp Quân Lâm lại gặp được một đám người quen.

Là người nhà họ Chí, do Chí Tiềm Long dẫn đầu.

Ký túc xá của tập đoàn Minh Cường và tập đoàn Thiên Lạc vốn là của tập đoàn Tam Tỉnh.

Vị trí ở trung tâm thành phố Kim Lăng.

Chí Tiềm Long dẫn người đến khảo sát khu vực trung tâm thành phố Kim Lăng, chuẩn bị xây dựng một pho tượng cho chiến thần Côn Luân.

Diệp Quân Lâm và đội ngũ nhà họ Chí chạm mặt nhau.

“Từ đã, chưa cho anh rời đi.”
Giọng điệu lạnh lùng của Chí Duy vang lên.


Đám người nhà họ Chí liền ngăn cản anh.

“Có chuyện gì sao?”
Tâm trạng đang tốt đẹp liền bị nhóm người này phá hư, Diệp Quân Lâm rất khó chịu.

“Anh rất nghe lời đấy, quả nhiên không lấy danh nghĩa nhà họ Chí đi lừa bịp!”
“Sao? Anh xem thường nhà họ Chí à?”
Chí Tiềm Long hỏi.

Diệp Quân Lâm lại chỉ im lặng.

Chính bọn họ nói không cho anh nhận thân phận là cháu ngoại nhà họ Chí, giờ lại nói anh xem thường nhà họ Chí…
Rốt cuộc muốn thế nào?
“Được rồi, không nói nhảm với anh nữa, cút đi.”
“Làm chậm việc xây tượng cho chiến thần Côn Luân của chúng tôi!”
Chí Duy măng.


Diệp Quân Lâm nghe được tên mình thì kinh ngạc nói: “Các người định làm gì cơ?”
“Nghe cho kỹ, chúng tôi đang chọn vị trí bắt mắt nhất ở trung tâm thành phố, xây một pho tượng của chiến thần Côn Luân.”
Chí Tiềm Long trả lời.

“Vậy các người hết hi vọng đi, chiến thần Côn Luân không thích điều này đâu!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

“Hả?
Lời này của Diệp Quân Lâm vừa nói ra, toàn bộ đám người đều ngây ra.

Mọi người không tin nổi nhìn Diệp Quân Lâm.

“Chiến thân Côn Luân không thích? Anh nói à?”
Chí Duy hỏi.

Diệp Quân Lâm gật đầu: “Đúng, tôi nói.”
“Có phải anh muốn nói mình chính là chiến thần Côn Luân luôn không?”
Chí Tiêm Long cười nói..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi