CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Nhưng bất cứ ai nghe được nội dung đều thấy da đầu tê dại, mồ hôi lạnh túa ra.

“Giờ mày nói xem, tao nên xử lý mày như thế nào đây?”
Đột nhiên Cố Hạ Dương hạ thấp giọng xuống, gầm lên.

“Giết tôi à?”
Diệp Quân Lâm cười hỏi lại.

“Đúng vậy, phải băm thây mày thành trăm mảnh! Cả dòng họ nhà mày cũng đừng mong thoát khỏi tay tao! Mỗi đứa chúng mày tao đều sẽ băm ra thành thức ăn cho chói”
Cố Hạ Dương đã hận Diệp Quân Lâm đến tận xương tủy.

“Mày rất thích chó đúng không? Tao sẽ chặt cả hai tay mày, ném cho chó hoang để chúng từ †ừ gặm hết! Tao muốn mày phải chứng kiến tận mắt cảnh đó!!!”
Chưa ai từng thấy Cố Hạ Dương đáng sợ đến như vậy.

Trong năm mươi năm qua, chỉ có một mình Diệp Quân Lâm có thể khiến ông ta trở nên như vậy.

“Nói hay lắm! Nhưng ông sẽ không bao giờ đụng được đến tôi đâu!”

Thậm chí Diệp Quân Lâm còn vỗ tay.

“Vì sao? Tao nói cho mày biết, dù cho thân phận của mày có là gì đi chăng nữa thì hôm nay mày chết chắc rồi!”
Cố Hạ Dương càng ngày càng tỏ ra hung ác.

“Ha ha, nếu nhắc đến thân phận của tôi thì, ông không thể đụng chạm nổi đâu!”
Đột nhiên Diệp Quân Lâm bật cười.

Anh quay sang nhìn đám người Đỗ Minh Hạ đang đứng ở bên kia: ‘Hoặc nói đúng hơn là, ông không thể đụng vào bất cứ ai trong số chúng tôi.”
“Hử? Thế rồi thân phận thực sự của mày là gì?”
Cố Hạ Dương hỏi.

Diệp Quân Lâm cười nói: ‘Các anh em tự giới thiệu đi!”
“Lâm Học Long, tổng chỉ huy quân khu Sa Pa.

Trương Vĩ Mạc, tổng chỉ huy quân khu Sa Pa.


Hà Quân Tân, tổng chỉ huy quân khu Hồ Nam.”
“Diệp Vĩ Phi, tổng chỉ huy quân khu Hồ Bắc.”
“Trương Chí Minh, tổng chỉ huy quân khu Tây Ninh.

Lưu Hải Long, tổng chỉ huy quân khu Tô Hàng.

Hướng Văn Dũng, tổng chỉ huy quân khu Kim Lăng”
Sau khi mọi người giới thiệu xong xuôi, đám Cố Hạ Dương đồng loạt trợn tròn mắt kinh ngạc.

Miệng ai nấy đều há hốc, đủ để nhét một quả trứng gà.

Lúc này, Đỗ Minh Hạ cũng đứng dậy, lớn tiếng nói: “Đỗ Minh Hạ, tổng chỉ huy quân khu Hoa Hải!”
“Đùng!!!” Lúc nhìn thấy Đỗ Minh Hạ, đám nhà giàu Hoa Hải cùng với Cố Hạ Dương đều có cảm giác như sét đánh giữa trời quang.

Kinh ngạc không bút nào tả xiết.

Đỗ Minh Hạ xuất hiện quá chấn động! Bởi vì thân phân của bảy người trước cũng còn đang trong quá trình tranh luận, bọn họ chưa chắc đã tin.

Nhưng còn Đỗ Minh Hạ này, ai có máu mặt ở Hoa Hải này đều biết.

Thân phân của ông ta là thật! Vậy tức là những người kia cũng là thật! Tổng chỉ huy của tám quân khu cùng tụ hội! Đây là một tình huống gì thế này? Cố Hạ Dương mạnh thì mạnh thật, ngay cả Nam Hồng Môn và hào môn ở vùng Hoa Hải này ông ta đều không e ngại, nhưng những người kia sao ông ta dám không nể sợ? Vậy, thân phận của người này là? Tất cả mọi người đều đổ đồn mắt về phía Diệp Quân Lâm..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi