CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Về sau bọn họ đều bị một người điều khiển trong lòng bàn tay rồi.

Lúc này Chí Tiềm Long mới vội vàng chạy đến, hắn ta càng lúc càng cảm thấy sự tình này không ổn.

Theo những dấu vết còn sót lại thì khả năng Kiều Nguyên Thu đã xảy ra chuyện là rất lớn.

Mà đám người kia lại giấu diếm không nói ra, vậy đã to chuyện rồi đây.

Trên đường đi, Chí Tiêm Long tình cò chạm mặt đám người Cố Hạ Dương đang quay vê.

“Ôi chao? Ông Cố đã đến Kim Lăng thật rồi sao?” Chí Tiềm Long kinh hãi, lập tức xuống xe chào hỏi.

“Hửm? Người nhà họ Chí à?” Bởi vì Diệp Quân Lâm, hiện giò phản ứng đầu tiên khi họ gặp mặt Chí Tiềm Long là đối đầu.

Chí Tiềm Long cũng thấy thái độ của đám người này khác hẳn so với trước kia.

Phải biết rằng, nhà họ Chí tối thiểu cũng là một trong số sáu gia tộc đứng đầu.


Có một mối quan hệ vô cùng quen thuộc với những người kia.

Sao bây giò lại dùng thái độ như thế này? “Câu đến đây làm gì?” Cố Hạ Dương không nhịn được mà lên tiếng hỏi.

Nếu không phải Diệp Quân Lâm đã đưa ra yêu cầu thì giò ông ta đã tiêu diệt cả nhà họ Chí rồi.

“Tôi lo cậu Thu xảy ra chuyện gì nên đến đây xem thử.

” Chí Tiềm Long đáp.

“Đúng rồi, đã có chuyện vừa xảy ra, còn là chuyện lớn!”
Cố Hạ Dương lạnh lùng trả lời.

“Hả? Đã xảy ra chuyện lớn gì rồi?”
Chí Tiềm Long vô cùng ngạc nhiên.

Nhưng đã khiến cho Cố Hạ Dương phải đích thân đến xử lý thì chắc chắn là một vấn đề rất nghiêm trọng Quả nhiên là đã xảy ra chuyện lớn rồi.

Một chuyện vô cùng hệ trọng.


“Hừ, Kiều Nguyên Thu đã bị thiến thành thái giám rồi!”
“Những thành viên khác trong đảng Thái Tử đều bị phế bỏ hai chân!”
“Ngay cả tôi cũng bị đánh gãy một tay đây!”
Cố Hạn Vũ tiến lên phía trước.

Khi Chí Tiềm Long nhìn thấy cánh tay bị gãy của Cố Hạn Vũ, suýt chút nữa đã bị dọa ngất xỉu tại chỗ.

Đường đường là người đứng đầu đảng Thái Tử mà lại bị người ta đánh gãy một cánh tay.

Thật sự không thể tưởng tượng nổi!
Khắp cả vùng phía nam này, có ai dám động đến Cố Hạn Vũ cơ chứ?
Không hề nói khoác chút nào, dựa vào thế lực của nhà họ Gố thì đừng nói là Hoa Hải, thậm chí còn là số một của khu vực phía nam, không ai có thể lay động được!
Đã như vậy rồi, còn có người dám đánh gãy tay của Cố Hạn Vũ?
Còn thiến Kiều Nguyên Thu trở thành thái giám nữa?
Gan phải to đến mức nào đây chứ?
Hai chân Chí Tiềm Long run rẩy, lắp bắp hỏi: “Là… Là ai làm vậy?”
Cố Hạn Vũ hít một hơi thật sâu: “Là Chiến Thân Côn Luân!”
“Trời!” ‘Sao cơ?” Chí Tiềm Long suýt chút nữa đã ngã lăn ra đất.

Hóa ra người bọn họ trêu vào là Chiến Thần Côn Luân.

Thảo nào nhiều người bị phế bỏ đến như vậy..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi