CHIẾN THẦN TU LA

Chương 1045

Lần này, Đinh Phong Thành nhìn thẳng vào Giang Nghĩa, mang theo khiêu khích mà hỏi: “Thần cơ diệu toán, cậu nói ván này ai sẽ thắng.”

Giang Nghĩa nhàn nhạt nói: “Ván này Thu Huyền sẽ thắng chắc.”

“Yo, lần này không bỏ bài nữa sao?”

“Có thể thắng, tại sao lại bỏ bài?”

“Cậu nói rồi đó, không được nửa đường nuốt lời mà bỏ bài đâu.”

Đinh Phong Thành thậm chí còn không nhìn bài, trực tiếp theo 600 triệu, bên này Đinh Thu Huyền vừa định xem bài thì bị Giang Nghĩa ngăn lại.

“Không cần xem, cứ theo.”

Có thể trực tiếp theo mà không cần xem bài, nếu như xem bài rồi, thì phải theo ít nhất gấp đôi số tiền.

Đinh Thu Huyền chọn tin tưởng Giang Nghĩa, theo 600 triệu.

“Mấy người còn không xem bài, vậy tôi xem.” Tóc đỏ liếc nhìn một cái: “Yo, bài này may mà tôi coi, chỉ có 9 lớn nhất, bỏ.”

“Tôi cũng bỏ.”

“Bỏ bài.”

Mấy người còn lại đều chọn bỏ bài, cuối cùng chỉ còn lại Đinh Phong Thành và Đinh Thu Huyền.

“Em gái, nói chứ, em muốn cùng anh đấu đến cùng sao?”

Đinh Thu Huyền có chút do dự, không biết phải làm gì.

Giang Nghĩa tự tin nói: “Ván này bọn tôi thắng chắc, anh muốn lên bao nhiêu tiền, chúng tôi đều theo.”

“Ha ha ha ha, khá ngông đấy.” Đinh Phong Thành nói: “Dù sao chúng ta cũng là anh em, không cần phải anh sống tôi chết như vậy, như vậy đi, mỗi người ba mươi tỷ, trực tiếp mở bài, thế nào?”

Ba mươi tỷ?

Cái này mà không kêu là anh sống tôi chết sao?

Nếu Đinh Thu Huyền thua, sao mà trả được ba mươi tỷ này đây?

Khi cô đang lưỡng lự, Giang Nghĩa liền đồng ý: “Không vấn đề, mỗi người ba mươi tỷ, mở bài đi.”

Đinh Thu Huyền hít sâu một hơi, cầu mong mình có bài lớn.

Dù sao ván này cũng giá trị cả ba mươi tỷ, thua không nổi đâu!

“Phật tổ phù hộ.”

Đinh Thu Huyền vừa thầm cầu nguyện vừa mở ba tấm bài, lần lượt là 2 chuồn, 8 chuồn, 10 cơ.

Ba lá bài không liên quan gì đến nhau cả!

Không phải là sảnh, cũng không phải đồng hoa, thậm chí cũng chả phải đôi nữa.

Ba tấm bài đơn!

Vấn đề là lá lớn nhất chỉ là 10 cơ, các lá đơn đều là những lá tương đối nhỏ.

Đinh Phong Thành vừa nhìn thấy liền bật cười ha hả: “Này, Giang Nghĩa, em rể tốt, đây chính là bài lớn mà cậu nói sao? Trời ơi, lớn quá, lớn đến nỗi tôi muốn tè ra quần luôn!”

“Thực xin lỗi, em gái, anh hai phải hốt ván này rồi.”

“Ba mươi tỷ đó.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi