CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1176

Đinh Nhị Tiến nặn ra một nụ cười, ông ta hỏi: “Lão Cao à, oan gia nên giải không nên kết, hay là bỏ đi, để Giang Nghĩa rót rượu nhận lỗi với cháu đây là được rồi, quỳ xuống thì có hơi quá đáng.”

Cao Chí Định bỗng nhiên đứng dậy đập bàn.

“Bỏ qua? Bỏ qua cái gì mà bỏ qua?”

“Các người ra tay đánh người, mời một ly rượu là xong việc hả? Uống rượu thì có thể gọi là trừng phạt à, làm vậy y như ban thưởng còn gì.”

“Ông bạn, ông đúng là kẻ vô ơn bội nghĩa, ông đối xử với người có ơn với mình như thế hả?”

Đinh Nhị Tiến bị chỉ trích không biết phải làm như thế nào.

Kêu Giang Nghĩa quỳ xuống, tuyệt đối không được, nhưng nhìn bộ dạng này, Cao Chí Định một bước không chịu nhường, Đinh Nhị Tiến lâm vào tình thế khó xử.

Lúc này, Cao Vũ Tường mới nói: “Đúng là quỳ xuống có hơi nghiêm khắc, mời một ly rượu không phải là không thể nào.”

Hai mắt Đinh Nhị Tiến phát sáng: “Vẫn là cháu trai biết lẽ phải.”

Ông ta cho rằng Cao Vũ Tường không làm khó ông ta, thật ra không phải là vậy.

Cao Vũ Tường khoác tay: “Nghe tôi nói hết đã.”

Dừng một lúc, anh ta tiếp tục nói: “Chỉ có đều những gì mà ba tôi nói cũng có đạo lý, kêu Giang Nghĩa uống rượu, nào có thể xem như là trừng phạt? Làm như vậy còn tiện nghi cho anh ta, cho nên phạt rượu không thể để Giang Nghĩa uống.”

Trong cặp mắt anh ta lộ ra một sự gian trá, ai nấy đều cảm thấy sau lưng rét lạnh.

Đinh Phong Thành rất trượng nghĩa, chủ động bưng ly rượu lên: “Vậy thì để tôi uống thay Giang Nghĩa, được chứ?”

Cao Vũ Tường khịt mũi coi thường: “Anh trai à, anh là ông chủ Đinh, tôi đắc tội không nổi đâu.”

Rốt cuộc Giang Nghĩa trầm mặc một hồi lâu đã lên tiếng: “Vậy ý của anh là muốn ai mời anh ly rượu này?”

Cao Vũ Tường nhìn Giang Nghĩa, ánh mắt từ từ di chuyển đến Đinh Thu Huyền đang ngồi bên cạnh Giang Nghĩa khóe môi vểnh lên: “Tôi muốn Thu Huyền uống với tôi vài ly rượu, lấy đó làm lời xin lỗi, chắc như vậy cũng không quá đáng nhỉ?”

Phừng.

Lửa giận dâng lên trong lòng Giang Nghĩa, bất cứ ai cũng có thể nhìn ra cặp mắt anh dần dần trở nên đỏ ngầu.

Sát ý bùng nổ.

Đinh Phong Thành ở phía bên kia hét ầm lên: “Mẹ nó chứ, cậu lại dám đến đây giở trò lưu manh với nhà họ Đinh chúng tôi à. Chết tiệt, ông đây chơi chết cậu.”

“Phong Thành, dừng tay lại.” Đinh Nhị Tiến lập tức ngăn cản Đinh Phong Thành đang muốn ra tay đánh nhau.

Hiện trường có chút hỗn loạn.

Một bên ân nhân cứu mạng, một bên khác là người nhà, Đinh Nhị Tiến thực sự rất khó xử.

Đối mặt với yêu cầu vô lý của hai ba con nhà họ Cao, Đinh Nhị Tiến rất muốn đuổi bọn họ đi, nhưng mà…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi