CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1213

“Vâng.”

Đinh Phong Thành rời khỏi phòng làm việc.

Người trước vừa đi, người sau đã đến, thư ký bước vào và nói: “Sếp Đinh, có một vị tên là “Tôn Khả Thành” muốn gặp ngài để bàn hợp đồng.”

“Tôn Khả Thành?” Đinh Phong Thành cau mày, chưa nghe cái tên này bao giờ: “Để anh ta vào đi.”

“Vâng.”

Năm phút sau, Đinh Phong Thành và Tôn Khả Thành gặp nhau tại phòng họp.

Vừa đến, Tôn Khả Thành đã đưa danh thiếp ra và tỏ vẻ rất lịch sự: “Sếp Đinh, tôi là ông chủ công ty chế tạo Long Công, tên là Tôn Khả Thành.”

“Chế tạo Long Công?”

“Đúng vậy, tôi nghe nói ngài đang tiến hành dự án đất hoang ở phía bắc thành phố nên cần thu mua nguyên vật liệu. Tôi muốn tự giới thiệu một chút về nguyên vật liệu của nhà máy chúng tôi.”

“Ồ?” Hai mắt Đinh Phong Thành sáng lên, anh ta bắt đầu có chút hứng thú.

“Sếp Đinh, đây là sách giới thiệu của nhà máy chúng tôi, mời ngài xem qua.” Tôn Khả Thành đưa sách giới thiệu ra.

Đinh Phong Thành cầm lấy rồi lật sơ sơ chứ không quá kích động.

Sách giới thiệu đều để khoe khoang thôi, ai mà biết trong đây có mấy phần là thật chứ. Phải tới kiểm tra thực địa, kiểm tra sản phẩm xong thì mới có thể đưa ra kết luận.”

Anh ta đóng sách lại, rồi hỏi thẳng về vấn đề mấu chốt nhất: Giá cả.

“Giám đốc Tôn, tôi cũng không úp mở với ngài làm gì. Thực ra, rất nhiều nhà máy và thương hiệu lớn đều đã tới tìm chúng tôi hợp tác. Mỗi công ty đều mạnh hơn công ty của ngài. Vậy, lý do tôi nên hợp tác với ngài là gì? Ví dụ-giá cả chẳng hạn?

Tôn Khả Thành cười cười, anh ta ho khan một tiếng rồi thấp giọng đáp: “Sếp Đinh, tôi cũng nói thẳng luôn. Nếu ngài đồng ý hợp tác với chúng tôi thì tôi có thể bán nguyên vật liệu cho ngài với cái giá chỉ bằng 2/3 giá trị trường!”

2/3 giá thị trường? Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

Đinh Phong Thành lập tức động lòng.

Đinh Phong Thành động lòng rồi, 2/3 giá trị trường chắc chắn là một sự nhượng bộ cực lớn. Không nhà máy nào trên thị trường có thể nhượng bộ nhiều như vậy.

Chẳng phải có câu: Không có miếng bánh nào từ trên trời rơi xuống cả.

Sao đối phương lại phải nhượng bộ?

Đinh Phong Thành cũng không phải đồ ngốc, chưa tới mức độ người ta nói gì cũng tin đâu.

Anh ta cố kìm lại sự kích động trong lòng, sau đó anh ta tựa lưng vào ghế, hứng thú nhìn Tôn Khả Thành rồi thăm dò: “2/3 à, Sếp Tôn, ngài hi sinh cũng nhiều đấy; nhưng chuyện này khiến tôi không khỏi hoài nghi, sao ngài lại chịu nhượng bộ nhiều như vậy?”

Tôn Khả Thành nghiêm túc nói: “Như ngài nói đấy, nhà máy chúng tôi chỉ là một nhà máy nhỏ bình thường, không có gì quá nổi bật, căn bản không thể nào sánh nổi với các nhà máy khác.”

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi