CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1224

Bắt Đinh Phong Thành hoàn toàn sát nhập vào nhà họ Đinh, nói hay ho là để tiện bỏ tiền bỏ sức, trên thực tế, một khi sát nhập vào, quyền nói chuyện sẽ thuộc về Đinh Hồng Diệu.

Đến lúc đó nhân viên cũ của chế tạo Đinh Hạch chắc chắn sẽ bị bỏ, thậm chí bản thân Đinh Phong Thành cũng có khả năng bị đuổi.

Hơn nữa, Đinh Phong Thành không dễ dàng mới có được dự án lớn, cũng sẽ bị Đinh Hồng Diệu cướp đi.

Đinh Hồng Diệu này căn bản là nhân lúc cháy nhà hôi của!

Đinh Thu Huyền ở bên cạnh nghe không nổi nữa, trực tiếp nói: “Phong Thành, anh không thể nghe theo anh ta.”

Đinh Phong Thành giơ tay ý bảo Đinh Thu Huyền không cần nói.

“Em út, em yên tâm đi, Đinh Phong Thành anh còn chưa ngu ngốc tới mức độ này.”

Anh ta ngẩng đầu nhìn Đinh Hồng Diệu: “Anh cả, anh có hơi không coi tôi là người rồi nhỉ? Thật sự coi tôi là kẻ ngốc, tùy tiện thì có thể lừa ư? Sát nhập vào nhà họ Đinh, vậy tôi còn có thể có kết cục tốt hay sao? Cút, anh bây giờ cút cho tôi.”

Mặt mày của Đinh Hồng Diệu rất khó coi.

Lúc này, Đinh Hoàng Liễu tới bổ sung: “Phong Thành, anh cả của cậu thật sự là vì tốt cho cậu. Nếu cậu không yên tâm, chúng ta có thể ký một bản hợp đồng bồi thường trước. Nếu anh cả của cậu sau khi xong việc qua cầu rút ván thì bắt anh ấy đền tiền!”

Đinh Phong Thành đã cười: “Đền tiền ư? So với dự án của đất hoang phía bắc thành phố, đền một ít tiền thì tính là cái gì? Anh cả, chị cả, hai người có hơi nghĩ tôi quá ngu ngốc rồi!”

Cuối cùng, Đinh Hồng Diệu đã không nhịn được nữa, quát: “Đinh Phong Thành cậu tốt nhất nghĩ cho rõ tình trạng của mình bây giờ! Nếu cậu không hợp tác với công ty mẹ, vậy thì cậu sẽ phải đối mặt với khoản bồi thường khổng lồ và sự chất vấn của cục xây dựng! Đến lúc đó, cái chờ đợi cậu sẽ là hình phạt trong tù!”

“Không cần nói nữa!” Đinh Phong Thành cũng gầm lên: “Ông đây cho dù ngồi tù, cũng không thể nhường dự án cho các người! Cút cho ông đây!”

“Cậu!!” Đinh Hồng Diệu bị tức tới mức không nói được nữa.

“Đi.”

Đinh Hồng Diệu và Đinh Hoàng Liễu lập tức rời khỏi phòng bệnh.

Bọn họ vừa mới rời đi thì Giang Nghĩa đã đi vào, vừa vỗ tay vừa nói: “Không tồi, Phong Thành, lần này anh làm rất tốt, không để bọn họ nhân lúc cháy nhà hôi của.”

Đinh Phong Thành nói: “Giang Nghĩa cậu yên tâm, tôi đã không phải là Đinh Phong Thành tham sống sợ chết của trước kia. Trải qua mấy chuyện dạo gần đây, tôi nhìn nhận rất rõ, đừng nói là ngồi tù, cho dù chết, tôi cũng không thể để hai kẻ khốn đó được hời. Hơn nữa nếu tôi đoán không sai, Tôn Khả Thành tới lừa tôi, chính là chiêu trò mà Đinh Hồng Diệu bày ra. Nếu không loại ngu ngốc như Tôn Khả Thành làm sao có can đảm lừa tôi? Anh ta cũng không có mưu trí này.”

Đúng vậy, IQ của Tôn Khả Thành rất tệ.

Nhưng Đinh Hồng Diệu lại rất cao.

Đinh Thu Huyền thở dài: “Hai người nói đều không sai, nhưng bây giờ tình trạng mà anh hai phải đối mặt thật sự rất đáng lo, nếu không nghĩ ra cách giải quyết, đến lúc đó cục xây dựng chất vấn, ngân hàng giục nợ, cái chờ đợi anh hai thật sự chỉ có một con đường là ngồi tù.”

Nói xong lời này, cả căn phòng đều trở nên yên tĩnh.

Không có ai muốn ngồi tù.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi