CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1252

Hiện giờ Tô Tín Lượng có hơi hoang mang, ông ta bắt đầu ý thức được có lẽ mình đã phạm phải một sai lầm lớn, có lẽ bởi vì vậy mà lỡ mất cơ hội bước lên đ ỉnh cao.

Chẳng những không có cách nào đi lên, thậm chí còn không theo kịp đại đa số.

“Chẳng lẽ, Giang Nghĩa thực sự có bản lĩnh? Là mình hiểu lầm cậu ta?”

“Nhưng hôm đó rõ ràng cậu ta chọn mười tảng đá thô rác mà.”

Càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái.

Tô Tín Lượng ngồi không yên, ông ta trực tiếp đứng dậy rời khỏi văn phòng, đi tới kho hàng, gọi người thợ lớn tuổi tới.

Ông ta chỉ vào người thợ lớn tuổi chất vấn: “Ông cũng là thợ lâu năm ở đây, tính tình của tôi ông cũng biết, nếu ông dám nói dối tôi nửa lời, tôi sẽ sa thải ông ngay lập tức, khiến ông không lăn lộn được trong giới này được nữa!”

Người thợ lớn tuổi sợ tới mức gương mặt trắng bệch: “Chủ tịch ngài đừng làm tôi sợ chứ, ngài cứ hỏi đi, tôi biết cái gì thì sẽ nói cái đó, tuyệt đối không dám nói dối.”

“Vậy được, tôi hỏi ông, không lâu trước đây, Giang Nghĩa đến nơi này của chúng ta chọn đá thô, ông biết chứ?”

“Biết.”

“Giang Nghĩa chọn mười khối đá, cắt ngay tại chỗ?”

“Đúng vậy.”

“Kết quả sau khi cắt, mười viên đá thô tất cả đều là rác, đúng không?”

Nghe thế, gương mặt của người thợ lớn tuổi thay đổi, cực kỳ gian nan nói: “Đúng vậy, tất cả đều là rác.”

Tô Tín Lượng lại không ngu, nhìn vẻ mặt do dự kia của người thợ lớn tuổi thì biết chỗ này chắc chắn có vấn đề ngay từ đầu.”

Ông ta quát: “Ông đừng có ở đây nói nhảm! Giang Nghĩa là ai? Là người nổi tiếng ở khu Giang Nam hễ chạm tay vào là đá quý đều nóng, mỗi lần lựa chọn đá thô đều sẽ không nhầm lẫn, mỗi một viên đá đều là cực phẩm. Một nhân vật trâu bò như thế, sao có thể chọn được mười viên đá rác chứ? Có một hai khối đá rác thì tôi còn tin, có thể là không may thất bại, nhưng liên tục mười viên đều là rác, các người xem Tô Tín Lượng tôi là thằng ngu sao? Nếu ông dám không nói thật, tôi sẽ cho ông đẹp mặt!”

Người thợ lớn tuổi lập tức bị dọa sợ.

Ông ta là người trung thực chưa từng nói dối, không thể giấu chuyện gì, lại bị Tô Tín Lượng mắng như vậy, toàn thân bị dọa cho choáng váng, một năm một mười kể rõ ràng mọi chuyện.

“Chủ tịch, chuyện này không liên quan đến tôi.”

Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

“Lúc đó Giang Nghĩa chọn mười viên đá thô, là tôi cắt, mười khối tất cả đều là cực phẩm.”

“Nhưng giám đốc thu mua Hầu Dương vì ghen ghét bản lĩnh của người ta, sợ Giang Nghĩa người ta sẽ chặn đường kiếm tiền của ông ta, nên đã đuổi Giang Nghĩa đi.”

“Vì thế Hầu Dương cấu kết với thư kí kia làm mười mấy viên đá thô rác bảo tôi cắt, còn bảo tôi đây là mười viên đá thô do Giang Nghĩa chọn, không cho tôi nói ra.”

“Vì để mua chuộc tôi, Hầu Dương trực tiếp đưa một viên đá thô do Giang Nghĩa chọn cho tôi, chín viên đá còn lại thì Hầu Dương và thư ký độc chiếm.”

“Chủ tịch, đây là toàn bộ sự việc lúc đó, tôi cũng không muốn làm như vậy, nhưng tôi không dám trái lời giám đốc Hầu, tôi sợ ông ta sẽ ở sau lưng chỉnh tôi.”

“Tôi thật sự rất sợ.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi