CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1506

Người đàn ông của cô, tốt nhất trên thế gian!

Tiếng vô tay như sấm rền võ đúng 10 phút mới từ từ dừng lại, đủ nhìn ra sự yêu quý của mọi người ở đây dành cho Giang Nghĩa.

Nhưng cũng không phải tất cả.

Chỉ có một người từ đầu đến cuối không có nhúc nhích, cho dù là vỗ tay cũng chỉ là làm bộ làm tịch.

Người khác với mọi người này chính là Đường Văn Chương!

Sau khi nhìn thấy người đi lên sân khấu là Giang Nghĩa, cả người Đường Văn Chương đều đơ luôn.

Anh ta trước giờ không có một giây phút nào móc nối Giang Nghĩa và tổng phụ trách lại với nhau, theo anh ta thấy là chuyện căn bản không thể xảy ra.

Nhưng bây giờ khác rồi.

Giang Nghĩa ở dưới ánh mắt của mọi người bước ra, lại nhìn thái độ cung kính của Lâm Chí Cường, không muốn thừa nhận cũng không được.

Cho dù Giang Nghĩa có thông minh nữa, to gan hơn nữa, cũng không thể làm ra loại hành vi ngu xuẩn giả mạo tổng phụ trách ở nơi công cộng như này, vậy nên chuyện Giang Nghĩa là tổng phụ trách là sự thật.

Lần này, Đường Văn Chương như tỉnh mộng, hoàn toàn tỉnh hẳn.

“Chẳng trách từ trước đến nay mình không thắng được cậu ta, mặc kệ tìm ai giúp cũng thua thê thảm, thì ra cậu ta chính là người đàn ông đứng ở điểm trên cùng đó.

Ở khu Giang Nam, bạn tìm vị quan to hơn nữa, vậy cũng không lớn hơn được Giang Nghĩa.

Vậy nên anh tìm người đối phó Giang Nghĩa, đây không phải là một chuyện gây cười sao?

Đường Văn Chương cũng biết tại sao tổng phụ trách lại cố chấp mời người của nhà họ Đinh tham gia đại lẽ lần này, ha ha, đó là người nhà của Giang Nghĩa, có thể không ngờ sao?!

Hơn nữa nhìn phản ứng của gia đình Đinh Nhị Tiến, đoán chắc là ngay cả bọn họ cũng không ngờ người hôm nay bước ra lại là Giang Nghĩa.

Nói ra thì thật là nực cười.

Tất cả bọn họ đều không biết thân phận thật sự của Giang Nghĩa, luôn bị che giấu.

Nhưng khi bọn họ thật sự biết thân phận của Giang Nghĩa, Giang Nghĩa lại chọn thoái ẩn, không tiếp tục làm tổng phụ trách nưa.

Có một cảm giác như khi một điểm nên biết thì không biết, khi không nên biết thì biết.

Rất kỳ lạ.

Đường Văn Chương thở dài một hơi, tự lẩm bẩm: “Giang Nghĩa chính là tổng phụ trách, ha ha, cái mạng này của mình có thể giữ được đã coi như may rồi, haizz!”

Anh ta cũng không có cách nào nữa rồi, đời này không thể đối đầu với gia đình của Giang Nghĩa nữa.

Trứng chọi đá, việc làm ngu xuẩn như vậy, Đường Văn Chương sẽ không làm.

Trước đó không biết cũng thôi đi, bây giờ biết rồi, tuyệt đối sẽ không tái phạm.

Ngồi ở đó, nhìn Giang Nghĩa ở trên sân khấu, Đường Văn Chương thậm chí đang nghĩ, nếu ngay từ đầu anh ta biết thân phận của Giang Nghĩa, vậy tình hình sẽ hoàn toàn khác.

Anh ta sẽ cố gắng lấy lòng Giang Nghĩa.

Cho dù Giang Nghĩa không thích anh ta, nhưng dựa vào quan hệ người một nhà, thế nào Giang Nghĩa cũng sẽ kéo anh ta, giúp anh ta ngồi lên vị trí cao hơn nhỉ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi