CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1519

Tô Cầm nghĩ hoặc hỏi: “Con gái, con làm sao vậy?”

Đinh Thu Huyền sắc mặt đỏ lên: “Đều là tại anh không tốt, đêm qua lại.. lại… như vậy!”

Tô Cầm lập tức hiểu ra.

Bà che miệng nở nụ cười: “Thì ra là có chuyện như vậy, vậy được rồi, con gái hôm nay con cũng đừng đi làm, mẹ lại làm cho con chút đồ ăn ngon bồi bổ thân thể.”

Một bên, Giang Nghĩa ăn xong mặc quần áo tử tế, vội vã đi ra ngoài.

Tô Cầm hỏi: “Giang Nghĩa, con đây đi đâu vậy?” ‡ Giang Nghĩa cười nhạt một tiếng: “Con muốn đi gặp một trưởng bối, một người bạn học cũ của cha con, người quen cũ.

Chuyến đi Thủ Đô lần này, con phải đi cùng bà ấy.”

Khách sạn Thủy Vân, trong góc gần cửa sổ, có một cái bàn màu vàng ấm áp.

Trên bàn bày mấy đ ĩa thức ăn, một bầu rượu trắng.

Giang Nghĩa rót đầy hai chén, vừa uống rượu vừa cầm đũa gắp vài miếng thức ăn bỏ vào miệng, tinh tế thưởng thức.

Không bao lâu, liên tiếp tiếng bước chân vội vã truyền tới.

“Giang Nghĩa, xin lỗi dì tới chậm.”

Người tới, là dì của Giang Nghĩa – – Nhậm Chỉ Lan, cũng là bạn học cùng lớp với Giang Hàn Phi, thâm mến Giang Hàn Phi nhiều năm, hiện giờ đang đảm nhiệm chức vị giáo viên biểu diễn ở Ức Châu của Giang Nghĩa. .

Bà ta đặt túi xuống, thở vài hơi, cười xấu xa nói: “Giang Nghĩa, cháu được nha, chuyện lớn như vậy cũng không nói cho dì biết?”

Giang Nghĩa sửng sốt: “Chuyện lớn?” “Còn giả vờ? Cháu chính là người phụ trách khu Giang Nam, phát sóng trực tiếp toàn thành phố, tất cả mọi người đều thấy được. Dì cho tới nay đều cho rằng cháu chỉ là chủ tịch của Giải Trí Ức Châu, không nghĩ tới cháu còn có bối cảnh sâu hơn. Giỏi đấy, nếu Hàn Phi biết, nhất định cũng sẽ vui thay cháu.

Giang Nghĩa cười cười: “Đây đều là chuyện quá khứ, cháu hiện tại, chỉ là một người bình thường.”

Nhậm Chỉ Lan hỏi: “Đúng rồi, dì còn muốn hỏi cháu, vì cái gì đang êm đẹp muốn nghỉ việc vậy? Làm không vui sao? Hay là quá mệt mỏi?”

“Cái này, hôm nay cháu hẹn dì ra đây là có chuyện muốn nói rõ với dì.”

“À, vậy dì nghe đây”

“Không vội, ăn cơm trước đã.” Giang Nghĩa gắp một miếng thịt kho tàu bỏ vào trong bát Nhậm Chỉ Lan: “Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”

Lúc hai người đang ăn, từ cửa đi vào một nam một nữ.

Nam tai to mặt lớn, nhìn bộ dáng gần 100 kg, cực kì mập mạp; nữ lại rất thon thả, eo rắn nước, cằm nhọn, ăn mặc cực kỳ yêu diêm.

Nhân viên phục vụ cười ha ha nghênh đón: “Mời hai vị vào trong.”

Tên mập và cô gái xinh đẹp tìm một chỗ ngồi xuống, kết quả vừa ngồi xuống, cô gái xinh đẹp liên cau mày nói: “Chỗ này không tốt, trước sau trái phải đều là người, nhìn cũng thấy phiền; hơn nữa cũng không thông gió.

Tên mập liếc nhìn nhân viên phục vụ: “Đổi cho chúng tôi một chỗ ít người, thông gió.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi