CHIẾN THẦN TU LA

Chương 1619

Thường Hướng Đông cau mày càng chặt hơn.

Anh ta nói với vẻ không vui: ” ‘Thành phố ngầm này rốt cuộc là nơi gì vậy? Hoặc là nói đây là tổ chức gì vậy? Mỗi lần đều yêu cầu công ty chúng ta cung cấp một lượng nguyên liệu lớn, chúng ta còn phải cung cấp miền phí, chủ tịch chưa từng thu tiền.

Trên đời nào có chuyện làm ăn như vậy chứ?”

Lưu Cảnh Minh nói: “Anh cảm thấy anh so với chủ tịch thì ai thông minh hơn?”

Thường Hướng Đông vui cười: “Đây không phải nói thừa sao? Nếu tôi mà có được sự thông minh như chủ tịch thì tôi còn làm một trưởng phòng nhỏ bé sao?”

“Vậy đó. Nếu chủ tịch đã bằng lòng hỗ trợ cho thành phố ngầm vô điều kiện, đương nhiên cũng có lý do của ông ấy, việc anh phải làm chỉ có một việc – tuân theo chỉ đạo.

“Không phải, tôi không phải chỉ tò mò thôi sao?”

“Tính tò mò hại chết mèo.”

Thường Hướng Đông không nói nữa: “Được, tôi cũng không hỏi nữa, trở về tôi sẽ bảo mấy người dưới quyền phân công nhau giải quyết.”

Lưu Cảnh Minh đặc biệt nhắc nhở: “Hãy nhớ, sự tồn tại của thành phố ngầm, ngoại trừ mấy người trong bộ phận các anh, bất cứ người nào của các bộ phận khác trong công ty cũng không được phép biết.”

“Vậy thì Giang Nghĩa?”

“Đương nhiên không thể để cho anh ta biết. Chuyện này, người cần phải giấu nhất chính là Giang Nghĩa.”

“Được, tôi hiểu rồi.”

Thường Hướng Đông nhận lệnh, xoay người trở về phòng nghiên cứu phát triển.

Lưu Cảnh Minh hít một hơi thật sâu, tự nhủ: “Giang Nghĩa ơi Giang Nghĩa, anh đến Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc chỉ để tìm ba mình thôi sao? Trong lòng anh có âm mưu gì vậy?”

Yên lặng một lúc, anh ta bật cười.

“Chỉ là Giang Nghĩa, sợ rằng anh vĩnh viễn không ngờ rằng, người ba mà anh tìm kiếm lâu nay, cuối cùng lại chết dưới tay của ba”

“Tôi rất nóng lòng muốn nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc kia của anh.”

“Phó chủ tịch? Người tiếp quản?”

“Viên đạn bọc đường này, ăn ngon không?

Hahahaha.

Lưu Cảnh Minh phất tay áo, sải bước rời đi, dường như sớm đã nhận định rằng Giang Nghĩa đã bị anh ta âm mưu hại chết, mọi chuyện đều năm trong kế hoạch của anh ta.

Nào ngờ, núi cao còn có núi cao hơn.

Kẻ khôn nghĩ ngàn việc, ắt có một việc sai.

Khoa học kỹ thuật Trọng Môn, văn phòng chủ tịch.

Lão gia Rết pha một ấm trà, đang thưởng thức một mình.

Còn chưa uống được mấy ngụm, cánh cửa mở ra, Laura bước vào với vẻ mặt nghiêm trọng, chỉ cần nhìn bộ dạng đó thôi liền biết được không phải chuyện tốt xảy ra.

Không đợi cô ta mở miệng, Lão gia Rết chủ động hỏi: “Sao, còn có chuyện khiến tâm trạng con nặng nề như vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi