CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1662

Cả người Từ Hoài Trung run rẩy, dùng tay chỉ Tuần Dương, ba lần bốn lượt muốn mở miệng cũng không biết nên nói cái gì mới được.

Mắng anh ta hai câu?

Vô dụng.

Từ Hoài Trung hối hận rồi, nếu ngay từ đầu anh ta nghe theo lời Giang Nghĩa, không tin tên tiểu nhân gian trá này, thì cũng sẽ không đi đến bước này rồi.

Tuần Dương, thật sự là xấu đến ghê tởm.

Lưu Cảnh Minh gật gật đầu: “Từ Hoài Trung, xem ra anh không có gì để nói nữa?”

Vào thời điểm mấu chốt này, Lưu Cảnh Minh vô cùng hiểu nên giữ hay bỏ, hiểu được cái gì gọi là vứt tốt giữ soái.

Anh ta nói với quản lý của Khoa học kỹ thuật Vinh Á: “Giống như anh nhìn thấy, khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc chúng tôi hoàn toàn không biết rõ tình hình, tất cả đều là Từ Hoài Trung vì thanh danh của mình, mà không quan tâm đến pháp luật ăn cắp kỹ thuật của quý công ty. Vì thế, tôi vô cùng tiếc nuối.”

“Nhưng mà xin anh yên tâm, tác phẩm của Từ Hoài Trung chúng tôi sẽ lập tức hủy bỏ, hơn nữa sẽ phối hợp với quý công ty, tiến hành khởi tố đối với Từ Hoài Trung.”

Lưu Cảnh Minh dặn dò Thường Hướng Đông: “Lập tức báo cảnh sát, bắt Từ Hoài Trung lại.”

“VângH!”

Thường Hường Đông không chút do dự báo cảnh sát, đổ toàn bộ trách nhiệm cho Từ Hoài Trung.

Mặc dù mọi người đều cảm thấy Từ Hoài Trung là kẻ chết thay, hung thủ thật sự là một người hoàn toàn khác, nhưng ít ra nhìn trước mắt, Từ Hoài Trung là đầu sỏ duy nhất gây nên.

Rất nhanh, cảnh sát đã đến hiện trường bắt Từ Hoài Trung đi.

Lúc bị bắt đi, Từ Hoài Trung gào thét, cuồng loạn, anh trước không lâu trước đây còn thuận lợi đắc ý, sao mà ngờ được lại như bây giờ?

Anh ta không ngừng mắng chửi.

Cũng hối hận.

Nhìn vẻ thất thố của Từ Hoài Trung khi bị bắt đi, Miêu Đồng võ vô ngực, cảm thấy hoảng sợ.

Thật sự là quá nguy hiểm.

Buổi sáng hôm nay nếu như không phải Giang Nghĩa cảnh báo cô ta, cô ta cũng tuyệt đối không thoát được hấp dẫn của Tuần Dương, như vậy, lúc này bị cảnh sát bắt đi có thể không chỉ là một mình Từ Hoài Trung.

Miêu Đồng vì bản thân mình thoát được một kiếp mà cảm thấy may mắn.

Cô ta quay đầu nhìn Giang Nghĩa, nhỏ giọng nói: “Cảm ơn.”

Vẻ mặt Giang Nghĩa mờ mịt, giống như là không biết gì cả, giả vờ như không nghe thấy lời cảm ơn của Miêu Đồng.

Miêu Đồng biết, Giang Nghĩa lại đang diễn nữa.

Trên người người đàn ông này có quá nhiều bí mật, anh sao lại biết kế hoạch của Tuần Dương? Cùng với mục đích của Giang Nghĩa ở khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, những bí mật này làm người đàn ông này càng thêm có mị lực.

Bí mật làm người phụ nữ trở nên mê người.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi