CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1708

“Mình thề nhất định phải lấy mạng Giang Nghĩa để đền tội cho con trai.”

“Giang Nghĩa, tôi phải giết cậu.”

“Tôi phải giết cậu!II!”

Lúc này, Giang Nghĩa đang ở trong phòng làm việc lại khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, anh không hề biết về những gì đang xảy ra.

Cũng không hẳn là không biết gì cả.

Là một bác sĩ có y thuật xuất sắc, Giang Nghĩa đã sớm cảm nhận được độ thuần của thuốc không đúng lắm, sau lại nhìn biểu hiện phát điên của Lưu Cảnh Minh.

Có thể khẳng đinh, dù đã đưa tới bệnh viện thì cũng không có cách trị.

Dù Giang Nghĩa ra tay thì cũng không cứu nổi Lưu Cảnh Minh.

Ác giả ác báo.

Trước khi bạn muốn hại người thì phải tự nhìn lại bản thân trước đã. Nếu không đủ năng lực thì hành động kiểu này thì tổ tự hại mình chứ không hề khiến người khác bị tổn thương đâu.

Lưu Cảnh Minh chính là một ví dụ sống.

Khi anh đang suy nghĩ thì cửa phòng làm việc mở ra, Thường Hướng Đông vui vẻ chạy tới: “Phó chủ tịch Giang, người nhà họ Đàm vừa gọi tới, muốn mời anh sang đó một chuyến.

Nhà họ Đàm?

Tuy nói nhà họ Đàm là chống lưng lớn của Thịnh Lạc, luôn ủng hộ Thịnh Lạc.

Nhưng xét cho cùng thì Thịnh Lạc cũng không phải là của nhà họ Đàm. Họ chỉ đưa tay giúp đỡ, sau đó thu lại lợi nhuận thôi.

Thế nên nhà họ Đàm căn bản không có tư cách điều động nhân sự trong Thịnh Lạc.

Nhưng bây giờ nhà họ Đàm lại muốn phá vỡ quy tắc này, để làm gì?

“Thường chủ quản, đi cùng tôi một chuyến đi”

“A, vâng!”

Thường Hướng Đông lái xe chở Giang Nghĩa đến một chỉ nhánh của nhà họ Đàm, có người phục vụ riêng đã sắp xếp chõ cho bọn họ, rót trà và phục vụ vô cùng chu đáo.

Thường Hướng Đông uống một ngụm trà rồi cười hihi: “Phó chủ tịch, tôi đoán lần này gia chủ nhà họ Đàm muốn tìm anh để thưởng cho những biểu hiện xuất sắc gần đây.

Thật sao?

Giang Nghĩa thầm cười lạnh.

Thông qua hai cuộc điện thoại trước cùng Đàm Vĩnh Thắng, Giang Nghĩa đã có thể cảm nhận được đây là một người vô cùng ích kỷ tư lợi.

Ông ta sẽ thưởng không cho Giang Nghĩa sao?

Nghĩ thôi cũng biết là không.

Hai người đang ngồi đợi thì đột nhiên cửa mở ra, một người trẻ tuổi đeo kính bước vào.

Thường Hướng Đông vừa nhìn thấy người này đã sợ tới mức vội vàng ngồi thẳng lưng.

Anh ta nói nhỏ bên tai Giang Nghĩa: “Phó chủ tịch, cẩn thận! Người này là cháu trai của Đàm Vĩnh Thắng-Đàm Quốc Đống.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi