CHIẾN THẦN TU LA

Chương 335

Từ Thông cười đáp: “Không quá khó, cách đây vài ngày, Lăng Dao có đến công ty chúng cháu tham gia một sự kiện. Với tư cách là khách mời đặc biệt, cháu đã giao lưu với cô ấy, có lưu lại thông tin liên lạc của cô ấy. Nhân tiện, cũng được một CD có chữ ký. ”

Giao lưu?

Thông tin liên lạc?

CD có chữ ký!

Từng câu từng chữ in sâu vào trái tim Đinh Nhị Tiến khiến ông thở dài xúc động, thực sự vô cùng ghen tị.

Đĩa CD là thứ yếu, quan trọng nhất là có thông tin liên lạc của Lăng Dao!

Có biết bao người mơ ước có thể liên lạc được với đại minh tinh như vậy? Cho dù là ông già như Đinh Nhị Tiến cũng muốn được thế.

Từ Thông đưa đĩa cd cho Vương Chí Vinh nói: “Ba, đây là phần quà thứ hai của con tặng, ngài yên tâm, phần quà này tuyệt đối không phải là đồ dỏm, chữ kí này tuyệt đối là tự Lăng Dao kí, rất nhiều người có thể làm chứng cho con.”

Giang Nghĩa cười thầm, đây là bị hai chữ “đồ dỏm” dọa đến nỗi phải gấp gáp giải thích đây mà.

Vương Chí Vinh cười hớn hở nhận lấy cd có chữ ký.

Thật ra ông không có hứng thú gì với Lăng Dao, cũng không xem bộ phim này, nhưng ông ta vô cùng thưởng thức cảm giác có được thứ đồ mà Đinh Nhị Tiến hằng mong ước.

Đinh Nhị Tiến vừa yêu vừa hận.

Vương Chí Vinh cố ý hỏi: “Chà chà, Nhị Tiến, có vẻ anh rất thích nhỉ?”

Đinh Nhị Tiến không nói gì, ông giờ mới phản ứng lại là mình đã bị kéo vào bẫy, chính mình càng thích thì đối phương sẽ càng thích ý.

Vương Chí Vinh nói với Từ Thông: “Con rể tốt, ngày nào con rảnh thì nhờ Lăng Dao kí tên tiếp, thỏa mãn tâm nguyện của bác Đinh Nhị Tiến của con.”

Từ Thông gật đầu: “Con biết rồi, có rảnh con sẽ đi.”

Người nhà họ Vương ăn uống vui mừng khôn xiết.

Cuối cùng, bọn họ đã phản công được một bàn rồi.

Mà ưu thế vừa nãy của Đinh Nhị Tiến vừa mới lên được đã bị đè ép xuống, trong lòng không chút sảng khoái.

Giang Nghĩa thấy thì cười nhẹ lắc đầu.

Anh nhàn nhạt nói: “Ba, thực ra ba không cần hỏi Từ Thông.”

Từ Thông nắm chặt được khe hở của đối phương, phản kích nói: “Ôi, ba anh thích mà anh lại không muốn để ông ấy đi hỏi, anh làm con rể chó má gì vậy?

Vương Phượng Nhã nói chêm vào: “Có vài người ấy mà, ăn không được nho thì nói nho chua.”

Giang Nghĩa nghe bọn họ nói thì không có phản ứng gì nhiều, trên mặt vẫn là biểu tình nhàn nhạt nói: “Ba, thực ra con chuẩn bị cho ba hai phần lễ, càng khéo là, món quà thứ hai này có liên quan đến Lăng Dao.”

“Hả?”

Đinh Nhị Tiến lập tức lên tinh thần: “Nghĩa, con cũng lấy được chữ kí sao?”

Giang Nghĩa lắc đầu: “Cũng không phải.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi