CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 771

“A? Như vậy thích hợp không?”

“Có gì mà không thích hợp chứ? Tôi là người bản địa, theo lý làm chủ. Có thể quen biết nhân vật lớn như anh Giang, tôi rất là vinh hạnh, sao có thể để anh Giang mời được chứ?”

“Ừ, vậy thì tôi không khách sáo nữa.”

Giang Nghĩa lật menu, tùy ý gọi ba món: “Vậy thì cho giá đỗ xào hẹ, bánh trôi rượu nếp, ốc xào cần tây.”

Diêu Hàng nhíu mày.

Rõ ràng là đại phú hào có khối tài sản mấy chục nghìn tỷ, sao lại ăn thanh đạm vậy?

Chợt nghĩ rằng, có lẽ người ta chỉ là khiêm tốn quen rồi, dù sao không phải là phú hào nào cũng thích ăn thịt cá, từ cách ăn mặc của Giang Nghĩa thì có thể nhìn ra, đoán chắc là một người khiêm tốn quen rồi.

Giang Nghĩa đẩy menu cho Tân Uẩn, Tân Tử Dân: “Hôm nay anh Diêu mời, hai người cũng đừng khách sáo, gọi một vài món mình thích ăn đi.”

Tân Uẩn ái ngại nói: “Ừm, vậy tôi không khách sáo.”

Sau vài lần xác nhận, bọn họ lại gọi thêm vài món.

Tiếp theo, chính là thời khắc ly đẩy qua đẩy lại, nói cười vui vẻ.

Không thể không nói, tài ăn nói của Diêu Hàng quả thật không tồi, cho dù vừa làm quen với Giang Nghĩa, anh ta cũng có thể nói chuyện tự nhiên, chuyện trên trời dưới đất không gì là không biết, cái gì cũng có thể nói một hai câu.

Trông như đây là một người tốt rất nhiệt tình.

Vẻ mặt Giang Nghĩa luôn nở nụ cười, không hề có gì không đúng, cả bữa cơm đều trải qua không khí vui vẻ.

Cuối cùng, ăn hết đồ ăn, uống hết rượu, đến lúc thanh toán.

“Phục vụ, tính tiền.” Diêu Hàng điềm nhiên nói.

Lúc này, nhân viên phục vụ đi tới, trước khi kết toán thì liếc nhìn Giang Nghĩa, sau khi nhận được sự khẳng định của Giang Nghĩa, anh ta yên tâm to gan tính tiền.

Nhanh chóng bấm máy tính.

Sau một hồi tính toán, nhân viên phục vụ hỏi: “Là vị nào thanh toán ạ?”

Diêu Hàng rút điện thoại ra: “Tôi thanh toán.”

Nhân viên phục vụ gật đầu, dùng giọng điệu rất cung kính, nói ra câu khiến Diêu Hàng suýt nữa kinh ngạc tới rớt hàm: “Bữa ăn này tổng cộng hết 6.99 tỷ, xin hỏi quẹt thẻ hay tiền mặt?”

Hiện trường bỗng chốc yên tĩnh.

Tay của Diêu Hàng cũng cứng lại, rất khó khăn mà quay sang nhìn nhân viên phục vụ, vẻ mặt vô cùng khó tin.

“Cái quái gì mà 6.99 tỷ? Tôi đã ăn cái gì?”

“Hẹ của quán các anh là làm từ vàng, hay là giá đỗ đính kim cương? Cho dù là vàng, kim cương, cũng không có đắt như vậy.”

“Anh bịp ai đấy?”

Theo Diêu Hàng thấy, bữa ăn này nhiều nhất sẽ không quá 600 nghìn, món đắt nhất cũng chỉ là một đĩa vịt sốt, 108 nghìn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi