Đại tổng quản cũng ngạc nhiên, rồi đột nhiên cảm thấy chuyện này hơi khó giải quyết.
Không nghĩ tới chuyện này đến người lão luyện cũng biết được rồi.
Anh chính là người có quyền thế ngang bằng với vực chủ đông vực.
Mà Hội dược sư từ trước đến nay bao che khuyết điểm, Tân Trạm có tiền đồ vô tận.
Mà ông ta vốn tưởng rằng, Tân Trạm là người có thể tùy ý bắt nạt.
Bây giờ xem ra toàn thân đều là kim châm đau nhức.
Cực Hàn cung chủ cũng đi tới nói: “Đương nhiên còn có tôi nữa”
“Xem ra, không cần tôi ra tay rồi”
Trong đám người, Vực Chủ Nam vực kéo thấp vành mũ bất đắc dĩ cười.
Lúc đầu định tự mình ra mặt, chèn ép đại tổng quản, mời vực chủ Đông vực kia ra góp vui một chút.
Có điều bây giờ hình như đã đủ người mạnh ủng hộ Tân Trạm rồi.
“Tiểu tử này đúng là có bản lĩnh”
Vực Chủ Nam vực nheo đôi mắt lại, có chút khác thường nhìn Tân Trạm một chút.
Trước đây bản thân xem thường anh rồi.
“Chú vẫn còn do dự gì vậy?”
Trong đám người, một người đàn ông đứng đó nhưng bên trong anh ta có một ý thức khác, có chút áy náy.
“Diệp Thành, ông đừng có gấp, người này bằng hữu có nhiều người như vậy, khẳng định sẽ không xảy ra chuyện, làm tôi xác định một sự kiện” Kia bị Diệp Thành xưng vì lục thúc nam tử ánh mắt không ngừng đảo qua đám người.
Anh không chú ý thế cục, ánh mắt vẫn ở trong đó và xuyên qua đám người, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì.
“Linh Lung Tháp, Lung Linh tháp đang nằm trong ta cô gái kia, ta mắt Diệp Long Xuyên sẽ không nhận sai, chỉ cần là đồ vật tôi xem qua một lần, đều sẽ nhớ rất rõ hình dạng của nó, hơi thở cùng với đặc thù của nó.
Linh Lung Tháp này, tôi nhất định ở trong nhà Nam Vực vực chủ đã gặp qua, nhưng nếu đúng như tôi suy đoán, người nọ ở đâu?”
Diệp Long Xuyên mắt thần không ngừng xẹt qua đám người, cuối cùng đột nhiên thân thể cứng đờ, dừng lại ở trên người một thanh niên.
Người nọ cũng là cảm ứng được cái gì, tháo xuống đấu lạp, hướng tới Diệp Long Xuyên hơi hơi mỉm cười.
Liên một cái tươi cười, cả kinh Diệp Long Xuyên cả người đổ mồ hôi đầm đìa, không đã trải qua một trận đấu sinh tử.
Anh ta lập tức thu hồi ánh mắt, trong lòng nổi lên ngập trời sóng biển.
“Không sai, là người nọ không sai, thằng nhócTân Trạm này, thoạt nhìn nguy hiểm, trên thực tế kê cao gối mà ngủ, nàng kia mình cũng không nhớ sai.”
“Diệp Thành, huynh đệ chính là con cháu tôi, tôi không có khả năng xem anh ta chịu ủy khuất, cậu chờ, lục thúc này liền thế huynh đệ cậu xuất đầu”
Diệp Long Xuyên trong lòng hạ quyết tâm.
Có người nọ ở đây, mình căn bản cái gì đều không cần làm nữa.
Anh ta thân thể nhoáng lên, đột nhiên xuất hiện ở trung tâm.
“Bắc Vực Nhà họ Diệp, Diệp Long Xuyên, duy trì Tân công tử: Diệp Long Xuyên lớn tiếng nói: “Hơn nữa ngắt lời tôi, chuyện này Tân Trạm nhất định là bị hiểu lầm, nếu tôi nói sai, Diệp Long Xuyên tôi nguyện ý cùng Tân Trạm chịu tội chung!”
Xôn xao!
Lập tức, toàn trường một mảnh ồ lên.
Vô số người đều khó có thể tin nhìn về phía diệp Long Xuyên.
Bắc Vực Nhà họ Diệp, cũng là danh môn vọng tộc, luận khởi địa vị, chút nào không thua đông hoàng Nhà họ Tống, hơn nữa hiện tại thế lực so Nhà họ Tống còn mạnh hơn.
Bất quá Nhà họ Diệp từ trước đến nay điệu thấp, đặc biệt là vài thập niên trước, Nhà họ Diệp Lão gia tử truyền ra thân tử đạo tiêu tin tức sau, tuy rằng kế tiếp chứng minh, này chỉ là tin đồn, nhưng Nhà họ Diệp từ kia lúc sau càng im lặng hơn nữa..
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ