CHIẾN THẦN VĨ ĐẠI NHẤT - TẦN TRẠM

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Giỏi lắm tên nhóc, coi như cậu hay.

Cậu muốn rời khỏi nhà họ Tân phải không? Cậu phải nghĩ kỹ, cơ hội nhận lại tổ tiên chỉ có một lần, nếu cậu chọn phản bội, sau này cũng đừng hòng quay về đây”
“Tôi suy nghĩ rất kỹ rồi” Tân Trạm thấy ánh mắt khẩn cầu của Tân Sở Phi, còn có Tân Minh không ngừng lắc đầu, trong lòng anh thở dài nhưng nhanh chóng hạ quyết tâm.

Bản thân không làm gì sai, nhưng phải bị bỏ tù những mấy năm ư?
Anh biết, anh cả chắc chắn sẽ cầu xin đối phương, làm không xong trước khi cha về thì bản thân có lẽ sẽ không chờ được mấy ngày rồi lại ra ngoài.

Nhưng nếu đã chọn như vậy, vậy cũng không phải bản thân anh.

Tân Trạm không thể vì chuyện không làm sai mà tạm nhân nhượng, mặc người ta xâu xé.


“Ha ha ha, tên nhóc nhà cậu nói chuyện sảng khoái thật!”
Tân Trạm hít một hơi thật sâu, anh chuẩn bị lên tiếng thì có tiếng cười bất chợt từ phía xa vọng lại.

Sau đó, một đám mây lửa đột ngột bay qua không trung, mọi ngóc ngách nó đi qua, không khí bị chấn động và méo mó.

Sau đó, một hơi nóng phả vào mặt, một bóng dáng thoát khỏi đám mây đỏ và đột ngột rơi xuống đất.

“Đại thống lĩnh”
Cao Lỗ và một số người thấy người đàn ông trung niên mặc áo giáp đỏ, dáng vẻ hiên ngang, anh ta kính cẩn chào.

“Cao Lỗ, tôi nghe nói cậu vì muốn làm chứng mà chạy tới đất tổ của nhà họ Tân, tôi còn tưởng là xảy ra chuyện gì, không ngờ để tôi xem một màn kịch hay như vậy” Người đàn ông trung niên vuốt bộ râu ngắn, gương mặt tươi cười, chiếc áo choàng đỏ rực bay trong gió sau lớp áo giáp, trông thật ngang ngược và nghiêm nghị.

“Tên nhóc nhà cậu, nói chuyện lọt tai, tôi rất thích” Chiến vương Lương Trạm Hưng.



“Nếu ông không phải người của nhà họ Tân, những chuyện này ông không có tư cách lo” Tân Ngọc Xuyên cắt ngang.

“Vậy được, tôi nói chuyện tôi có thể quản đây”
Lương Trạm Hưng sờ cằm, nhìn sang Tân Trạm: “Cậu nhóc, chuyện của cậu, Cao Lỗ có nói tôi nghe rồi.

Tên nhóc nhà cậu hợp khẩu vị của tôi, rời khỏi đám chim ruồi nhà họ Tân, bất quá sau này cậu đi theo tôi “Nhà họ Lương của tôi cũng không nhỏ, tôi còn có một cô con gái xinh đẹp, đi theo tôi thì cậu không chịu thiệt đâu.”
“Có thể theo chiến vương học tập thì đương nhiên tôi đồng ý rồi” Thấy Lương Trạm Hưng có ý giúp đỡ, Tân Trạm cũng mỉm cười đáp lại.

Tân Ngọc Xuyên tức muốn xịt khói.

Lương Trạm Hưng đúng là muốn tới đây gây rối mà.

“Tân Trạm, cậu quyết tâm ra đi đấy à” Tân Ngọc Xuyên lạnh lùng nói..


Bình luận


B
Bão
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

V
vô hình
28-03-2023

Nv chính j mà chán đời thế

D
Duy Khánh
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

T
Thanh
28-03-2023

phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á

Truyện đang đọc

Báo lỗi