Hai tay anh ta nắm chặt thành nắm đấm, đánh cái ‘uỳnh”một tiếng.
Hai cái đầu của con rồng khổng lồ đều rú lên một tiếng đau đớn, sau đó tan vào hư vô.
Trong lòng Tân Trạm khế thở dài một cái, đòn công kích Lôi Đình cuối cùng này rốt cuộc vẫn thất bại.
Hách Tác Kì thoát khỏi sự công kích của con rồng khổng lồ, bước ra một bước, nắm đấm giống như là sao băng rơi xuống ầm ầm đánh về phía Tân Trạm.
Tân Trạm miễn cưỡng ngưng tụ một tia Lôi Đình cuối cùng, tạo thành một lá chắn ở ngay trước mặt.
Nhưng mà tấm lá chắn này giống như một tờ giấy trắng vậy, bị đánh nát vụn chỉ trong một cái chớp mắt.
Cú đấm này của Hách Tác Kì trực tiếp đánh bay Tân Trạm lên không trung rồi rơi xuống.
“Hẳn là Tân Trạm thua rồi”
Lúc này, trong lòng những người tu hành đang vây xem ở chung quanh dường như đều có chung một suy nghĩ như vậy.
Biểu hiện của Tân Trạm có thể nói là vô cùng tuyệt vời, khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều cảm nhận được sự mạnh mẽ của thiên tài Tân gia.
Cho dù là lấy phân thần cảnh lục phẩm để đối kháng với hợp thể cảnh tam phẩm, cho dù là đối mặt với thiên tài mạnh nhất hàng ngàn năm nay của Tiên Man Tộc nhưng phần lớn thời gian Tân Trạm đều không chịu lép vế, thậm chí còn ép.
Hách Tác Kì phải sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ nhất nữa chứ.
Tuy vậy, sự chênh lệch tu vi cũng là sự thật.
Rất nhiều người buông tiếng thở dài ở trong lòng.
Mặc dù Thượng giới Đại Lục có lịch sử lâu đời, hàng chục triệu năm qua không phải là chưa từng có tiền lệ về chuyện phân thần cảnh vượt cấp chiến thắng hợp thể cảnh sơ kỳ, nhưng hiển nhiên là bây giờ Tân Trạm đã bị bức đến chân tường rồi.
Thắng bại đã phân định, hản là lần này Tân gia phải thua rồi.
“Cái thằng Tân Trạm đáng chết này, cuối cùng cũng thua rồi!” Tân Ngọc Xuyên cũng nghiến răng nghiến lợi nói.
Cho dù Tân Trạm thua, cha cũng không cần phải nộp ra hàng triệu điểm cống hiến gia tộc, nhưng mà trong lòng ông ta vẫn chẳng thấy vui vẻ tẹo nào.
Tân Trạm thể hiện một màn như vậy, chẳng những không bị mất mặt khi thua cuộc, mà ngược lại, anh còn nhận được sự kính trọng và công nhận của tất cả mọi người.
Dù sao thì người đối đầu với anh cũng là Hách Tác Kì.
Vốn định dùng chuyện này để chèn ép danh tiếng của Tân Trạm, nhưng anh lại thể hiện khả năng thiên phú của mình ngay trước mặt mọi người, điều này chẳng khác nào đang hung hăng tát một cái thật mạnh lên mặt ông ta cả.
“Dù sao thì vẫn là thua thôi!”
Tân Ngọc Xuyên chỉ có thể tự an ủi mình như vậy mà thôi.
Lúc này, trong lòng mấy anh em Tân Minh đều cực kỳ lo lắng.
Tân Trạm đã dùng hết tất cả mọi thủ đoạn rồi, bây giờ đã đi đến bước đường cùng, còn có cơ hội chuyển bại thành thắng được sao?
“Tân Trạm, cậu xứng đáng nhận được sự kính trọng của tôi, đợi đến khi cậu vào hợp thể cảnh thì chúng ta lại tái đấu lân nữa.
Nhưng mà, bây giờ thì chiến thắng thuộc về tôi!”
Khi Tân Trạm rơi xuống, thân thể của Hách Tác Kì cũng phóng vụt xuống, anh ta đột nhiên hét lên một tiếng, sau đó vung nắm đấm ra.
Cùng lúc đó, hư ảnh khổng lồ phía sau cũng bất ngờ hòa vào chuyển động của anh ta.
Nắm đấm này đánh xuống, cả thế giới đều yên tĩnh lại.
‘Ầm Ánh sáng phát ra từ nắm đấm hung hăng đập vào thân thể của Tân Trạm.
Cơ thể anh giống như một viên thiên thạch rơi xuống, nện ‘râm’ một cái, lún sâu xuống lòng đất.
“Ôi giời ơi, lại phải sửa Tân Bách Chiến đắng hết cả lòng mề, bọn họ vừa mới khởi động trận pháp để khôi phục lại cái hố siêu to trên mặt đất mà lúc nãy Yêu Hoàng chưởng tạo ra, ai ngờ lần này Tân Trạm rơi xuống một cái, mặt đất lại sụp xuống lần nữa..
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ