“Còn về phần ta cũng chỉ là muốn làm thêm số chuyện hoặc là giải quyết những kẻ phản bội khó giải quyết thôi, ta đã quen từ lâu rôi”
Tân Trạm im lặng gật đầu, anh không nói thêm nữa mà thay đổi đề tài.
“Cha ơi, con nghe nói đất tổ của Tân gia có một loại trận pháp có thể nâng cao tốc độ, có thể khiến cho thần thức tu sĩ đạt được tốc độ trước nay chưa từng có trong một thời gian ngắn, điều này là thật sao ạ?”
“Tất nhiên là có rồi, thường thì tộc nhân có tuổi bị mắc kẹt ở bình cảnh tu vi nào đó nhưng lại không thể thoát ra ngoài được thì sẽ sử dụng trận pháp này”
Tân Phong Triết gật đầu nói: “Loại trận pháp này sẽ có tổn thương nhất định đến thần thức nhưng đối với bọn họ mà nói khi đó tuổi thọ quan trọng hơn nhiều.
Chỉ cần có thể tiết kiệm được thời gian lĩnh hội được càng nhiều con đường lên cấp thì đều đáng giá cả.”
“Nhưng cái giá phải trả cho việc thúc đẩy trận pháp kia rất đắt, hơn nữa còn làm tổn thương thần thức, thế nên tộc nhân bình thường đều không biết, con cũng đừng tuỳ tiện thử nó”
Tân Phong Triết lên tiếng nhắc nhở.
Tân Trạm lại gật đầu, anh nhớ kỹ chuyện này trong lòng.
“Còn nữa thưa cha, cả chặng đường đại sư Tuệ Khả đưa con về đây nhưng sau đó anh ấy lại đi đến quỷ hải rồi không có tin tức gì cả…” Tân Trạm bất đắc dĩ lên tiếng.
Tân Trạm vốn nghĩ rằng Tuệ Khả sẽ về Tân Hoàng Đô muộn mấy ngày nhưng đến tận bây giờ Tuệ Khả lại giống như một người bốc hơi khỏi thế gian này vậy.
“Nửa đường huyết sát của Tuệ Khả bạo phát, ta chạy tới đó giúp chấn áp lại nên mới làm chậm trễ thời gian” Tân Phong Triết bất đắc dĩ cười một tiếng.
“Nhưng mà con không cần lo lắng quá đâu, ta bảo thằng nhóc này đi gia nhập phật tinh tâm, kết quả sát khí của nó lại không hề giảm bớt đi chút nào.
Bây giờ nó bị ta nhốt trong chùa rồi, trong một khoảng thời gian ngắn chưa chắc đã ra ngoài được đâu.”
“Vâng” Lúc này Tân Trạm mới yên tâm được.
Hai cha con bọn họ nói chuyện với nhau rất lâu, bầu trời cũng dần trở nên ẩm đạm hơn rồi.
“Đi thôi, ta nên quay về gặp đám Tân Minh rồi” Lúc này Tân Phong Triết mới lên tiếng.
Lãng phí một ngày để nói chuyện phiếm, đây chính là một loại lãng phí xa xỉ với rất nhiều đại năng tu sĩ nhưng còn với Tân Phong Triết, ông ấy có thể nói chuyện tâm tình, xoá bỏ hết mọi hiểu lầm với Tân Trạm thì một chút thời gian này không hề đáng tiếc một chút nào, thậm chí còn rất đáng giá nữa.
Quay về dinh thự, Tân Minh, Tân Sương Nhan và Tân Sở Phi đều đã nhận được tin chờ Tân Phong Triết cũng mở một bữa tiệc để cả nhà sum họp lại với nhau thoải mái uống rượu, tuy không có nhiều người nhưng lại vô cùng ấm áp và náo nhiệt.
Tân Trạm cũng cảm nhận được bầu không khí gia đình hiếm thấy từ khi anh còn nhỏ đến tận bây giờ.
Đợi sau khi bữa tiệc kết thúc, mọi người đều giải tán hết.
Tân Trạm quay về dinh thự, điều chỉnh lại hơi thở, ban đêm anh rời khỏi cung Tân Hoàng đi tới tàng kinh các ở trong phạm vi đất của dòng họ.
Bây giờ anh đã có được quyền hạn cao nhất rồi thế nên chỉ cần Tân Trạm đưa lệnh bài ra thì anh có thể đi đến bất cứ tầng nào.
Nhưng khi vừa mới vào, Tân Trạm cũng không đi vào khu vực công pháp mà vòng tới trước giá sách để tộc quy.
Tuy cha anh nói chuyện anh đã dùng Tân Vương thể rất đơn giản nhưng Tần Trạm lại có thể cảm nhận được chuyện này đã làm kinh động đến thất đại trưởng lão Thái Thượng, chắc chắn hình phạt sẽ không hề đơn giản một chút nào, dù cho cha anh có là Tân Hoàng đi chăng nữa.
Mở tộc quy ra đọc, vẻ mặt của Tân Trạm cũng dần dần trở nên u ám hơn.
Có rất nhiều chuyện ở nhà họ Tân có thể tìm ra được tiền lệ từ hàng nghìn hàng vạn năm trước.
Mọi hình phạt khi sỉ nhục cấm ky đều được ghi lại trong đó rất rõ ràng, không hề qua loa..
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ