Đoàng!
Tân Trạm không hề do dự thi triển cùng lúc Thiên Hỏa Bộ và thuật Huyết Độn, anh giống như một ảo ảnh, chỉ trong chớp mắt đã xuyên qua vô số đường không gian.
Khoảng không chấn động, âm thanh trong không khí không ngừng bùng nổ.
Bùm bùm.
Diệp Thành chỉ cảm thấy hai má đau đớn vô cùng, giống như trong nháy mắt đã bị tát mấy chục cái tát.
Màng tai cũng đau nhức, tiếng vù vù chấn động không ngừng bên tai.
Cảnh vật trước mắt rất nhanh đã lùi dần về phía sau, quả thực không thể gọi là đang bay, mà giống như là đang du hành không gian thì đúng hơn.
Điều này làm cho Diệp Thành cảm thấy có phần hoảng sợ.
Thằng nhóc Tân Trạm này không chỉ có tu vi nghịch thiên, mà tốc độ cũng đã nhanh đến cái dạng này rồi.
Anh ta mau chóng tạo ra vòng hộ pháp, nhưng dù là như thế cũng vẫn cảm thấy hơi chóng mặt.
“Người nào đó, đứng lại!”
Thánh trì đã gần ngay trước mắt.
Mà ở trước thánh trì tất nhiên cũng có thủ hạ của Diệp Trảm Long đóng tại đó.
Nhìn thấy Tân Trạm và Diệp Thành đang lao đến rất nhanh, bọn họ liền bay lên ngăn cản ngay lập tức.
“Cút!”
Đối mặt với đám người kia trong mắt Tân Trạm xẹt qua ánh sáng vô tình.
Anh võ bàn tay, mười vạn Phệ Thiên Trùng vù vù bay ra.
Giống như mây đen xẹt qua phía chân trời.
Chúng đi đến đâu thì những tu sĩ này bị ăn sạch đến đó, kêu la thảm thiết rơi xuống.
Không có quá nhiều ngăn trở, hai người liền chạy tới khu vực của thánh trì cưồn cuộn linh lực.
Thánh trì có bán kính một mét, thật ra nên nói nó là một hồ nước thì thích hợp hơn, lúc này nước trong hồ rất sâu, liên tục sủi bọt, giống như nước đang sôi.
“Nghiệp chướng, chúng mày dám!”
Mắt thấy Tân Trạm và Diệp Thành đã đi về phía thánh trì Diệp Trảm Long hét lớn.
Ông ta đưa tay đánh ra hàng vạn luồng thần quang, che lấp cả bầu trời.
“Đi, đi vào thánh trì mau”
“Nhưng cậu không phải huyết mạch của nhà họ Diệp, đi vào bên trong sẽ bị nước ao phản phệ”’ Diệp Thành kinh hồn nói.
“Nhưng tôi còn có thể chọn lựa sao?”
Tân Trạm thấy bốn phía đều đã bị Diệp Trảm Long phong kín, cũng không do dự nữa, trực tiếp nhảy vào bên trong thánh trì.
‘Tõm tõm!
Anh và Diệp Thành đồng thời nhảy vào trong thánh trì.
“Diệp Thành có được đủ huyết thống thuần chủng, có thể đi vào thánh trì là đúng, nhưng tên kia huyết mạch không thuần chủng mà cũng dám đi vào trong thánh trì tìm chết sao?”
Diệp Trảm Long do dự một chút rồi cũng cắn răng chui vào trong.
Ông ta cũng không có đủ huyết mạch nhà họ Diệp, nhưng dù thế nào cũng tốt hơn người ngoài như Tân Trạm.
Ba người trước sau lần lượt đều nhảy vào, biến mất bên trong thánh trì.
Nước trong ao tối đến nỗi ngay cả thần thức ở bên trong cũng bị ảnh hưởng..
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ