Trong lòng Diệp Thành vô cùng đau xót, thề với lòng rằng sau này sẽ không nói những điều này cho Tân Trạm nữa.
Râu Quai Nón, thằng nhãi cậu ở đâu rồi, nói chuyện này cho cậu hay hơn nhiều.
“Đừng nói nhảm nữa, đêm hôm quá các anh thống nhất được những gì rồi?” Tân Trạm hái xuống một quả thần chín từ trên cây thần trong sân ném cho Diệp Thành.
Hôm qua bản thân đã nếm thử thứ này, hương vị rất ngon, mà còn tràn ngập linh khí, vừa đúng lúc trị khỏi vết thương của Diệp Thành.
“Này, tôi cảm thấy những lời mà mỗi vị trưởng lão nói đều có ý nghĩa, nhưng cuối cùng cũng phải chọn ra một kết quả duy nhất”
“Đúng vậy, nhắc đến chuyện này, hôm nay tìm cậu cũng là vì chuyện này”
Vừa nói đến đây, Diệp Thành liền cảm thấy vô cùng đau đầu, anh ta vừa ăn một miếng quả thần liền kéo Tân Trạm đi ra bên ngoài.
“Đêm hôm qua tôi không làm chủ được bản thân, vừa khua tay liền quyết định ngày hôm sau sẽ nói chuyện, trong lúc bàn bạc, cậu giúp tôi tham mưu.
Là huynh đệ với nhau, cậu không thể không giúp tôi được”
Cùng Diệp Thành đi ra khỏi sân, hai người đi sánh bước bên nhau, Tân Trạm không nói gì mà bật cười.
“Chỉ có giải quyết vài tên phản bội mà phiền phức như thế sao?”
“Không chỉ có vậy đâu, nếu chỉ giải quyết tên Diệp Hạo Long và vài người khác thì quá dễ dàng.”
Diệp Thành lắc đầu và nói: “Ngoài ra còn có nhiều công trình bị phá hủy, thu thập xác chết của tộc nhân và phải bổ sung thêm người khác vào.
Còn có những chuyện do Diệp Trảm Long và những người khác để lại, chúng ta nên giao cho ai xử lý đây?”
“Chao ôi, những thứ này với chúng ta thì vô cùng dễ dàng, nhưng đối với bên ngoài vô cùng phiền phức.
Nhà họ Diệp không phải là không có kẻ thù ở vùng này, bây giờ nhà họ Diệp đang vô cùng hỗn loạn, không thể che giấu nổi nữa rồi, trước đây Diệp Trảm Long mời Cực Hỏa Môn đến để viện trợ, cũng để ổn định tình hình”
“Nhưng bây giờ đang có hai tình trạng diễn ra ở nhà họ Diệp tôi, một người là bị giết một người khác sẽ bị giam cầm, ông nội cũng đang ở trong tình trạng đó, không ít gia tộc đều bắt đầu rục rịch, còn phải đề phòng bọn họ lợi dụng lúc loạn lạc để cướp đoạt.
Lại không thể giải thích rõ ràng, rồi lại không †in tưởng nhau, vô cùng rắc rối”
“Tân Trạm, cậu nói tôi có phải là không hợp để làm gia chủ không? Trước đó cảm thấy thể diện của gia chủ vô cùng tốt và lại nắm mọi quyền lực trong tay, bây giờ thì chỉ cảm thấy đau đầu” Diệp Thành cau mày và nói.
Tân Trạm nghe những lời mà Diệp Thành nói, liền võ nhẹ vào lưng anh ta, an ủi nói: “Không có gì, đợi nắm rõ mọi chuyện là lại dễ dàng mà”
“E rằng cả đời này tôi cũng không học được” Diệp Thành thất vọng nói.
Hai người đi vào phòng nghị sự, Diệp Long Xuyên đợi hai người cũng đã đến cả rồi.
“Gia chủ, các vị trưởng lão, nhà họ Trần có đại điện đến rôi.
Khi mà mọi người bắt đầu bàn luận, một tộc nhận vội vã chạy vào trong để báo cáo.
“Người nhà họ Trần? Mời cậu ta vào đi” Cụ Diệp mở lời nói.
Mặc dù cụ Diệp đã nói rằng sẽ truyền ngôi lại cho Diệp Thành, nhưng vẫn chưa thực hiện đại lễ truyền ngôi chính thức, vì vậy cụ Diệp vẫn phải có trách nhiệm về sự có mặt của người ngoài.
Nghe thấy tên nhà họ Trần, sắc mặt Diệp Long Xuyên, Diệp Thành và mấy người khác hơi thay đổi, có phần hơi lo lắng.
Vẻ mặt của Tân Trạm cũng khựng lại, thật sự là vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới luôn.
Trên đường đi, Diệp Thành cũng đã nói qua về gia tộc đối thủ của nhà học Diệp, nhà họ Trần này chắc chắn là gia tộc đầu tiên phải gánh chịu hậu quả.
Hai gia tộc đều nắm trong tay ba phần thành thị, mà còn đều là hai lớn một nhỏ, sức mạnh giữa hai bên đều ngang tài ngang sức, cũng đều nhóm ngó địa bàn của đối phương.
Trước đây nhà họ Diệp và nhà họ Trần đã không ít lần tranh giành đất đai, sau đó cụ Diệp phải dựa vào một số lần gặp gỡ bất ngờ và sự cố gắng của bản thân, đã tu luyện đạt đến độ kiếp cảnh, kiên quyết muốn xử lý nhà họ Trần một lượt, thì đối phương mới thành thật..
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ