Anh nợ em một câu yêu thương!
Chương 955: Chỉ trong phút chốc đã hóa thành hư khôngAnh nợ em một câu yêu thương!
Bồ Tùng Nhân thấy ba người có vẻ không tin thì nở nụ cười rồi nói: “Không lừa mọi người làm gì, nếu không phải tận mắt nhìn thấy cảnh Tần Trạm đối phó với huyễn thú đáng sợ thì tôi cũng khó mà tin được”Anh nợ em một câu yêu thương!
Nếu trước kia sau khi vượt qua cửa ải họ vẫn còn cơ hội thì bây giờ ngay cả một chút cơ hội họ cũng không có. Bởi vì trong khoảng thời gian ngắn như vậy, họ không thể vượt qua cửa ải này được.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Cái tên Tân Trạm thối tha này sao còn chưa tới vậy? Chắc không phải cậu ta đang mải anh anh em em với Tô Uyên đâu nhỉ? Ông đây đã lỡ mồm phét lác rồi, cậu đừng có khiến tôi mất mặt đấy nhé” Diệp Thành gãi gấi đầu rồi lẩm bẩm trong sự lúng túng.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Tất nhiên tên thối tha là chỉ… Tân Trạm cuối cùng thì thằng nhãi nhà cậu cũng sợ.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Diệp Thành, thãng ngu nhà cậu.”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Gầm!”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Xin lỗi mọi người, tôi quên mất” Diệp Thành cười xấu hổ rồi nói: “Nhưng mọi người không cần lo lắng, có Tân Trạm ở đây thì những con huyễn thú này cũng chỉ là bọt biển thôi”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Anh Tần, phiền anh rồi, phần thưởng ở tầng năm mươi hậu hĩnh quá nên chỉ có thể nhờ anh hỗ trợ chúng tôi thôi” Thánh Tử Khấu Tiên Tông nói mà mặt đỏ bừng lên.Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng không riêng gì anh ta mà Cố Minh Ân và Chúc Diêu cũng cười cười một cách ngượng ngùng.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Tân Trạm, anh có cần chúng tôi giúp đỡ gì không?” Chúc Diêu nhíu mày nói.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Không cần đâu” Tân Trạm lắc đầu một cái rồi không nói gì nữa.Anh nợ em một câu yêu thương!
Hàng chục con huyễn thú bậc cao đang vờn quanh trên đỉnh đầu, tỏa ra uy quyền tràn ngập cả không gian. Đôi mắt chúng cũng đã đỏ ngầu, ẩn chứa sát ý vô cùng nồng nặc.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Cái cậu Tân Trạm này điên rồi hả?”Anh nợ em một câu yêu thương!
Bên trong không gian là tiếng gào rống rung trời, năng lượng tỏa ra vô cùng hỗn loạn, đủ loại huyễn thú đều hướng về phía Tân Trạm rồi tung ra chiêu thức của mình, đủ mọi loại quầng sáng nổ tung ra như thể chỉ muốn xé nát Tần Trạm.Anh nợ em một câu yêu thương!
Giây tiếp theo, dường như những con huyễn thú này đang thì triển thuật Định Thân vì chúng đều đứng im bất động. Không gian im lặng trong nháy mắt như thế thời gian đã ngừng trôi vậy.Anh nợ em một câu yêu thương!
Khung cảnh tĩnh lặng như tờ.Anh nợ em một câu yêu thương!
Cố Minh Ân há to miệng, còn Thánh Tử Khấu Tiên Tông thì ngỡ ngàng như bị sét đánh. Chúc Diêu cũng thở mạnh một cái, trong đôi mắt xinh đẹp của cô ta tràn ngập vẻ kinh ngạc.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Liên quan quái gì đến cậu, cậu khoác lác cái gì chứ? Có lợi hại thì cũng là Tân Trạm lợi hại nhé.” Lạc Việt Ban không chịu được nên không thể không nói câu gì đó Tô Uyên đứng bên cạnh chỉ mỉm cười lắc đầu, cô nhìn bóng dáng của Tân Trạm một cách chăm chú, trong đôi mắt thì tràn ngập yêu thương.Anh nợ em một câu yêu thương!
Cuối cùng vẫn là Bồ Tùng Nhân lên tiếng khiến mọi người hồi tỉnh lại. Trên khuôn mặt họ đều là vẻ hưng phấn và thổn thức mà không thứ gì có thể so sánh được.Anh nợ em một câu yêu thương!
Đến tầng thứ năm mươi, sau khi nhận được ánh sáng kế thừa của tháp Thông Thiên thì cuối cùng đám người Thánh Tử Khấu Tiên Tông đã lựa chọn từ bỏ. Dẫu sao bốn mươi chín tầng đầu tiên đã gian nan như vậy rồi thì chắc những tầng tiếp theo cũng sẽ không có nhiều hi vọng lắm đâu.Anh nợ em một câu yêu thương!
Chỉ chốc lát sau, trên đường đi chỉ còn lại Tân Trạm và Chúc Diêu.Anh nợ em một câu yêu thương!
Tân Trạm và Chúc Diêu cũng từ từ giảm tốc độ lại, nhưng ở trong mắt người ngoài thì họ vẫn di chuyển với tốc độ rất nhanh.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Hiểu Điệp, em bị thương à?” Tô Uyên kéo Phương Hiểu Điệp lên rồi hỏi bằng giọng ân cần.Anh nợ em một câu yêu thương!
Tân Trạm cũng nhíu mày, trên quần áo của Phương Hiểu Điệp có khá nhiều vết máu, còn có một vết thương là do kiếm gây ra, những chỉ tiết này cho thấy vết thương của Phương Hiểu Điệp không phải là do ma thú bên trong tháp Thông Thiên gây ra.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Anh ta vẫn chưa bị loại.”Anh nợ em một câu yêu thương!
Phương Hiểu Điệp nói bằng giọng bất đắc dĩ.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Nhưng sao em lại trêu anh ta làm gì? Em không phải đối thủ của anh ta, em còn không biết chuyện đó à?” Tân Trạm trách móc.Anh nợ em một câu yêu thương!
Lời nói của Phương Hiểu Điệp khiến Tân Trạm sững người một lát, sau đó trong lòng anh bắt đầu cảm thấy vô cùng ấm áp.Anh nợ em một câu yêu thương!
Tô Uyên mỉm cười lắc đầu không để ý gì cả, trước đây lúc mới bắt đầu tiếp xúc với Phương Hiểu Điệp thì Tô Uyên cũng đã rất thích cô em gái này rồi.Anh nợ em một câu yêu thương!
Tân Trạm cười cười, Phương Hiểu Điệp không hiểu rõ nhiều quy tắc của nơi này, tháp Thông Thiên được đặt tên như thế cũng đâu phải là ngẫu nhiên, thế nên không có chuyện leo lên được đỉnh nó một cách dễ dàng như vậy đâu.Anh nợ em một câu yêu thương!
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ