CHIẾN THẦN VƯƠNG GIA YÊU CHIỀU VƯƠNG PHI


Trong lúc đó không gian xung quanh im lặng đến lạ thường chỉ con giọng nói của Từ thái y vang lên.
".....cho nên chỉ cần..." Từ thái y đang nói bỗng nhiên xung quanh chấn động tiếng ồn vang lên.
Không đâu ra xuất hiện một con rắn làm mọi người chạy tán loạn.
Đột nhiên vọt vào tới người cùng với kia gầm lên giận dữ vọt lên tiến đến Tư Đồ Thiên Tuyết đang đứng.

Trong lúc đó Tư Đồ Thiên Tuyết vì mấy người chạy xô đẩy mà bị trẹo chân không để ý đằng sau có người lao tới trong tay cầm một con dao nhỏ đâm vào đằng sau lưng Tư Đồ Thiên Tuyết làm cho động tác đang đứng dậy của nàng dừng một chút, mà trước mặt Tư Đồ Thiên Tuyết là Mẫn quận chúa Vân Mẫn Mẫn sợ tới mức ngưỡng ngã xuống đi.
Tư Đồ Thiên Tuyết mắt đẹp trừng to sắc mặt trắng xanh lung lay sắp đổ tựa tùy thời đều phải chết ngất qua đi, khẽ nhếch cái miệng nhỏ lại một dòng màu theo khóe miệng chảy xuống.
Mà Đông Phương Huyền Phong đang từ đám người nhìn đến Tư Đồ Thiên Tuyết hắn nâng bước đi qua lại thấy nàng khóe miệng máu chảy xuống thân thể lung lay hiện ra người sau lưng.

Đông Phương Huyền Phong sử dụng kinh công đỡ lấy nàng giơ tay một trưởng đánh vào tay của nữ tử kia.
Hàn nhất xuất hiện bắt lấy nữ tử kia đứng qua một bên.
" Phong trên dao có độc " Tư Đồ Thiên Tuyết nhẹ giọng lên tiếng.

" Tuyết Nhi " Đông Phương Huyền Phong kêu tên nàng nhanh tay điểm nguyệt trên người nàng phong tỏa chất độc.
Mà một màn này đã làm cho Vân Mẫn Mẫn cả người run lên, sắc mặt càng bạch, tiểu thân mình quơ quơ, rốt cuộc mắt nhi một bế mềm mại “Té xỉu” ở trên đất.
Thái Hậu lo lắng không cần Dương ma ma đỡ tự mình đi qua nhìn đến Tư Đồ Thiên Tuyết khóe miệng dính máu đau lòng lên tiếng.
" Mau Từ thái y ngươi mau đến xem Tuyết Tuyết ".
Một câu nói của Thái Hậu đã làm cho những người xung quanh hồi thần lại.

Từ thái y nhanh chóng đi qua muốn giơ tay bắt mạch thì bị ánh mắt sắc lạnh của Minh vương nhìn làm cho ông không dám đụng vào nàng.
Ông bất lực chỉ đành nhìn sang thái hậu.
" Phong nhi con cho Từ thái y bắt mạch cho Tuyết Tuyết trước có được không " Thái Hậu hiền từ nói.
" Hoàng tổ mẫu con có người có thể giải độc cho Tuyết Nhi đã cho người đi gọi lại ".
Đông Phương Huyền Phong tuy trên mặt vẫn còn lạnh lẽo nhưng giọng nói với Thái Hậu vẫn giống như mọi khi.
Ngay khi Thái hậu muốn nói thêm gì đó thì bên cạnh Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết xuất hiện hai một nam một nữ trên mặt đều mang mặt nạ.
Nữ tử nhanh chóng ngồi xuống bắt mạch rồi nhanh chóng lấy ra một bình dược đưa cho Minh vương.
Hắn mở nắp bình lấy một viên bỏ vào miệng nàng.

Một lúc sau nàng phun ra một ngụm máu đen rồi ngất đi trong lòng hắn.
Đông Phương Huyền Phong đau lòng lau đi vết máu còn trên khóe miệng nàng.
" Hoàng tổ mẫu tôn nhi đưa Tuyết Nhi đi trước ".
Đông Phương Huyền Phong bế lên Tư Đồ Thiên Tuyết hướng đầu về phía Thái Hậu lên tiếng.
Thái hậu gật đầu.

Đông Phương Huyền Phong bước đi đến trước mặt hoàng đế đứng lại.
" Phụ hoàng chuyện này nhi thần muốn chính tay xử lý " giọng nói lạnh nhạt vang lên.

Hoàng đế ngay vậy đồng ý rồi nói Đông Phương Huyền Phong mau đưa Tư Đồ Thiên Tuyết rời đi.
Đông Phương Huyền Phong nhận được sự đồng ý của hoàng đế thì xoay người rời đi ngự hoa viên bỏ qua ánh mắt của tất cả mọi người đang nhìn hắn.
Không ai biết trong lòng Đông Phương Huyền Phong lúc này có bao nhiêu sát ý dám làm bị thương Tuyết Nhi của hắn thì phải chịu giá đắt hắn sẽ hoàn trả lại gấp trăm lần.
Mà mấy người Tư Đồ Hạo Tần Yên Nhi...!nhìn đến Tư Đồ Thiên Tuyết bị thương trong lòng mỗi người đều có một ý nghĩ khác nhau.
*
Giờ phút này Triệu Hàm ở trong phòng tức tối phụ thân không cho nàng vào cung mẫu thân cũng vậy nàng chỉ đằng nhốt mình ở trong phòng một mình tức tối.
Bỗng nhiên cửa sổ bị mở ra một hắc y xuất hiện trong phòng.
" Ngươi là ai " Triệu Hàm hơi sợ hãi nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh lên tiếng.
" Họa sát đã làm xong việc chủ tử kêu ta nói với Triệu tiểu thư hợp tác giữa Triệu tiểu thư cùng Họa sát hoàn thành từ đây không dây dưa " hắc y nhân nói.
" Ta biết rồi ngươi có thể đi số bạc còn lại ngày mai ta sẽ cho ngươi mang đến ".
Triệu Hàm biết được đối phương là ai thì trong lòng không còn lo lắng nữa lên tiếng.
Hắc y nhân nghe vậy lắc người rời đi.
Đúng vậy tối nay mọi việc xảy ra đều do một tay Họa sát bày ra từ việc cho người giả dạng một cung nữ đi qua lại vô ý nói về việc thả rắn để cung nữ thân cận bên người tam công chúa Đông Phương Dung nghe được để nàng ta thả rắn trong ngự hoa viên đến người làm Tư Đồ Thiên Tuyết bị thương trúng độc.
Nhưng điều mà Họa sát không tính tới là độc hạ cho Tư Đồ Thiên Tuyết phát tác quá nhanh hơn nữa bên người Minh vương lại có người có thể giải được độc dược này.
*
Đây là Minh Vương phủ chuyên môn giam giữ quan trọng phạm nhân mật thất, bên trong rất lớn, hai người tiến vào sau, núi giả liền chậm rãi khép lại, nhìn không ra bất luận cái gì khác thường.

Âm u ẩm ướt mật lao trung, vô số che mặt hắc y nhân đứng ở mật đạo hai sườn gác, bên trong ngẫu nhiên sẽ truyền đến một trận lại một trận thê thảm tiếng kêu cứu cùng thống khổ ai ngâm thanh.
Đông Phương Huyền Phong vẫn luôn hướng mật lao tận cùng bên trong phòng thẩm vấn đi đến.
Trải qua địa phương, sở hữu hắc y nhân đều cung kính mà quỳ trên mặt đất cung nghênh nhà mình chủ tử.

Mà bọn họ nhanh nhẹn động tác, không chút cẩu thả thái độ, vừa lúc chứng minh rồi, đây là một chi cực kỳ huấn luyện có tố đội ngũ.
Phòng thẩm vấn vách tường bốn phía treo đầy các loại hình cụ, hình cụ hạ, hai cái thiêu tràn đầy bếp lò lóe hừng hực liệt hỏa, phát ra bùm bùm thanh âm.

Bếp lò bên cạnh, dựa vào hai thanh bàn ủi.

Đáng sợ nhất đó là âm u trong một góc chất đống bốn cái lồ ng sắt.

Lồ ng sắt trung, đóng lại bốn đầu hung mãnh đáng sợ dã thú, kia răng nanh sắc bén lộ ở bên ngoài, màu đỏ tươi hai mắt quét bốn phía như là đang tìm kiếm con mồi giống nhau, bồn máu mồm to chảy lệnh người buồn nôn nước miếng..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi