CHIẾN THẦN XUẤT KÍCH

Chương 468: Đan Thiến rất quan trọng

Việc thủ đô xảy ra chuyện nằm ngoài dự liệu của Giang Cung Tuấn.

Dựa theo Giang Cung Tuấn dự đoán, tuy hiện tại thế cục ở thủ đô rất hỗn loạn, nhưng muốn triệt để trở nên mất khống chế còn cần một khoảng thời gian nữa.

Anh không nghĩ tới nó lại mất khống chế nhanh như vậy.

Giang Vô Song nói, thế cục hiện tại rất nghiêm trọng.

Gô ta nói trong Đại Lan đã có rất nhiều người luyện võ.

Những người luyện võ này giấu trong bình dân, hoặc là làm một nông dân, hoặc là làm công nhân trong một xưởng sản xuất dây chuyền, hoặc cũng có thể là người quét dọn vệ sinh.

Ngàn năm trước, trong Đại Lan có vô số môn phái, vô số gia tộc, vô số người luyện võ.

Ngàn năm trôi qua, số người luyện võ càng ngày càng ít, nhưng vần có rất nhiều đạo thống được truyền thừa xuống, những môn phái này gần như đều là nhất mạch đơn truyền, mỗi một thời đại chỉ truyền một người.

Mà Giang Cung Tuấn mới biết được những người luyện võ này được gọi chung là cổ võ giả.

Dựa theo Giang Vô Song dự đoán, Đại Lan chí ít cũng có hơn triệu người luyện võ, mà người có thể tu luyện ra chân khí bước vào Nhất Cảnh tối thiểu cũng có năm mươi ngàn người.

Tuy rằng số lượng không nhiều lắm, nhưng nếu bọn họ có thể kết hợp lại sẽ tạo thành lực lượng cực kỳ mạnh mẽ.

Nói không khoa trương, nếu có thể chuẩn bị trang bị đầy đủ cho năm mươi ngàn người này, năm mươi ngàn người này có thể thống lĩnh toàn thế giới.

“Anh Giang.” Giang Vô Song nhìn Giang Cung Tuấn, vẻ mặt có chút ngưng trọng, “Ông nội gọi điện thoại nói cho em biết, tình thế lần này rất nghiêm trọng, thậm chí còn nghiêm trọng hơn rất nhiều so với lần vô số người luyện võ vây công cổ môn trăm năm trước, nếu xử lý không tốt Đại Lan sẽ đại loạn, thậm chí là sẽ rơi vào nguy cơ trăm năm trước.”

Trên mặt Giang Cung Tuấn hiện lên vẻ bất đắc dĩ nói: “Nếu em nói cho anh biết, hiện tại quân địch tề tụ ở Thiên Sơn, có lẽ anh còn có thể quay về Nam Cương mang binh phản kích. Thế nhưng hiện tại em nói những chuyện này với anh anh cũng chẳng có biện pháp gì. Hiện tại anh chỉ mới vừa tu luyện ra chân khí, hơn nữa chân khí còn rất yếu, đối mặt với tứ đại gia tộc và rất nhiều thế lực, anh có thể có biện pháp nào khác sao?”

Giang Vô Song nói: “Ông nội để em chuyển lời tới anh, trước ngày hai mươi tám tháng chạp anh nhất định phải bước vào Ngũ Cảnh. Trong Tàng Thư các nhà họ Giang còn có một bộ tuyệt học do tổ tiên nhà họ Giang lưu lại. Bộ tuyệt học này.

tên là Thiên Tuyệt Thập Tam Kiếm, là bộ tuyệt học do tổ tiên nhà họ Giang sáng chế. Tổ tiên nhà họ Giang là cường giả Bát Cảnh đỉnh phong, bộ kiếm thuật này có uy lực rất mạnh, nhưng điều kiện tiên quyết để tu luyện là phải bước vào Ngũ Cảnh”

“Ở nhà họ Giang, người có tư cách tu luyện bộ kiếm thuật này cũng không nhiều lắm, cho tới bây giờ cũng chỉ có ông nội và lão tổ đã từng tu luyện, thế nhưng bọn họ không thể lĩnh ngộ được tinh túy trong đó.”

“Ông nội nói ông ấy muốn anh tranh thủ vọt tới Ngũ Cảnh trong thời gian ngắn nhất, sau đó tu luyện Thiên Tuyệt Thập Tam Kiếm. Nếu có thể luyện thành, cho dù không thể xoay chuyển chiến cuộc trên đại hội nhưng tối thiểu cũng có thể đảo loạn thế cục”

Giang Cung Tuấn nghe thấy những lời Giang Vô Song nói.

Anh cũng biết Đại Lan có mấy nghìn năm văn minh, sau thời cổ càng có một giang hồ thịnh thế.

Trên giang hồ có rất nhiều tuyệt học võ công.

Chỉ có điều hiện tại những tuyệt học này gần như đã thất truyền.

Nhân loại đang tiến bộ, khoa học đang phát triển.

Đại Lan cũng theo sát bước tiến phương Tây mà bỏ qua võ học, bắt đầu đi lên con đường khoa học kỹ thuật.

Võ công có mạnh mẽ hơn nữa thì thế nào, ở trước mặt công nghệ cao nó vẫn không chịu nổi một kích.

Chiến đấu trăm năm trước chính là minh chứng tốt nhất.

Đại Lan có vô số người luyện võ, thế nhưng ở dưới vũ khí công nghệ cao của kẻ xâm lược vẫn phải liên tục bại lui.

“Hơn hai tháng bước vào Ngũ Cảnh, em tưởng anh là thần sao?” Giang Cung Tuấn bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ. Hơn hai tháng bước vào Ngũ Cảnh, anh vốn không thể làm được.

“Không, anh có thể đạt tới.” Giang Vô Song nói rất kiên định: “Hai mạch nhâm đốc và kỳ kinh bát mạch của anh đã được đả thông, một khi tu luyện, chân khí sẽ như trường giang kéo dài không ngừng. Mà Đan Thiến chính là mấu chốt để anh trùng kích Ngũ Cảnh. Thể chất của Thiến Thiến đã triệt để thành hình, trong cơ thể sẽ không ngừng đản sinh ra hàn khí. Chỉ cần trong hai tháng tiếp tới anh có thể không ngừng hấp.

thu hàn khí trong cơ thể Thiến Thiến, chuyển đổi thành chân khí của bản thân, như vậy anh có thể dùng hai tháng bước vào Ngũ Cảnh, thậm chí là hơn hẳn”

Giang Vô Song rất có lòng tin với Giang Cung Tuấn.

Cũng có lòng tin với trạng thái hiện tại của Giang Cung Tuấn.

Từ xưa đến nay, cho tới bây giờ không ai có thể đả thông hai mạch nhâm đốc, kỳ kinh bát mạch dưới tình huống chân khí rất yếu như vậy.

Đan Thiến đang ở bên cạnh gật cái đầu nhỏ, nói: “Anh Giang, tôi sẽ giúp anh, chỉ cần hàn khí trong cơ thể tôi có thể giúp anh, tôi tuyệt đối không từ chối.”

“Ừm, vậy cứ thử xem”

Giang Cung Tuấn đã sớm nghĩ đến cách dẫn đạo hàn khí trong cơ thể Đan Thiến vào trong cơ thể mình.

Chỉ có điều nghĩ đến biện pháp, anh lại cảm thấy có chút khó khăn.

“Đan Thiến, hiện tại tôi thật sự có cách dẫn đạo hàn khí trong cơ thể cô tiến vào trong cơ thể tôi, nhưng việc này đòi hỏi cô phải không được mặc gì cả.”

“A2”

Đan Thiến sửng sốt hỏi: “Không được mặc gì cả?

“Ừm”

Giang Cung Tuấn gật đầu: “Tôi cần lợi dụng ngân châm phong bế một số huyệt đạo trên người cô, đồng thời lợi dụng ngân châm hội tụ hàn khí trong cơ thể cô, dẫn đạo chúng. Trong quá trình này tuyệt không thể xuất hiện bất kỳ sai lầm gì, bởi vì sau khi hàn khí hội tụ sẽ tạo thành một luồng lực lượng cực mạnh, một khi xuất hiện sai lầm, luồng hàn khí kia có thể hủy diệt thân thể cô.

“Này…?”

Đan Thiến bị làm khó.

Mặc dù lần trước khi Giang Cung Tuấn lợi dụng ngân châm bài trừ hàn khí trong cơ thể cô ta, cũng đã nhìn thấy thân thể cô ta.

Thế nhưng khi đó bọn họ bị bức vào thế bất đắc dĩ.

Hiện tại để cô ta cởi sạch trước mặt một người đàn ông, cô ta thực sự cảm thấy ngượng ngùng.

Nghĩ tới tình cảnh ấy, mặt cô ta lập tức đỏ bừng lên.

Ngẫm nghĩ một lát sau cô ta gật đầu nói: “Anh Giang, chỉ cần có thể giúp anh, tôi nguyện ý. Hơn nữa nếu không nhờ có anh tôi đã chết từ lâu rồi, chỉ là cởi sạch mà thôi, cũng không làm gì, đúng không?”

Nói xong cô ta còn nghịch ngợm cười cười.

Giang Vô Song nói: “Nếu như vậy, vậy thì bắt đầu đi. Anh có cần thứ gì không để em đi chuẩn bị?”

Giang Cung Tuấn dặn dò: “Chỉ cần một số ngân châm”

Giang Vô Song gật đầu nói: “Được, em lập tức đi chuẩn bị”

Lúc này Lỗ Sâm đứng dậy nói: “Mấy chuyện nhỏ nhặt như vậy cứ giao cho tôi là được”

Nói xong Lỗ Sâm lại xoay người đi ra khỏi biệt thự.

Sau khi rời đi, Lỗ Sâm lập tức lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Đan Chiến đang ở phương bắc phía xa, bẩm rõ tình huống.

Sau khi Đan Chiến biết được chuyện này, trên mặt hiện lên vẻ ngưng trọng, lẩm bẩm nói: “Con nhóc kia bị sao vậy? Ngay cả thanh bạch cũng không cần”

Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày Lỗ Sâm đều báo cáo tình huống cho Đan Chiến.

Đan Chiến cũng biết bên cạnh Giang Cung Tuấn có khá nhiều phụ nữ.

Tuy rằng Giang Cung Tuấn không bỏ ra nhiều †âm sức, nhưng lại có quá nhiều phụ nữ có thiện cảm với anh, ông ta không muốn con gái mình lún vào quá sâu.

Lúc đầu đúng là ông ta có dự định để Đan Thiến ở chung với Giang Cung Tuấn.

Thế nhưng bên cạnh Giang Cung Tuấn không ngừng có phụ nữ xuất hiện.

Đường Sở Vi, Hứa Linh, hiện tại lại mọc ra một Y Đình Thi.

Mà lúc này ông ta đang giúp Giang Cung Tuấn chỉ vì muốn Giang Cung Tuấn chữa thương giúp Đan Thiến.

“Ông chủ, phải làm sao bây giờ? Có cần ngăn cản không?” Lỗ Sâm hỏi.

Đan Chiến suy nghĩ một chút nói: “Quên đi, cứ tùy con bé đi, không cách nào ngăn cản được, cũng không thể ngăn cản được. Hơn nữa tôi cũng đã từng nghe nói tới người luyện võ, nếu Đan Thiến có thể nhờ vậy mà luyện thành chân khí hàn băng cũng không tồi.”

“Vâng”

Lỗ Sâm nhận được mệnh lệnh xong lập tức cúp điện thoại, sau đó nhanh chóng đi mua ngân châm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi