Chương 970: Hắc Ưng Vương
Diễn đàn võ giả là do nhà nước thành lập. Đây là diễn đàn để võ giả trao đổi, giao lưu với nhau, ở trên diễn đàn sẽ thảo luận một số chuyện lớn.
Chỉ cần là võ giả, sau khi được chứng thực thân phận đều có thể tiến vào diễn đàn võ giả, bắt đầu trao đổi, đăng bài.
Sau khi Trần Vũ Yến xuất hiện trên diễn đàn nói Giang Cung Tuấn muốn đến núi Võ Đang đánh chết chim ưng, đã gây nên một trận náo động.
Giang Cung Tuấn có địa vị cực kỳ cao ở Đoan Hùng. Anh được xưng là người đứng đầu thế hệ trẻ tuổi Đoan Hùng. Anh đã không xuất hiện bên ngoài nửa năm rồi. Ai cũng biết anh đang bể quan ở Thiên Sơn Quan.
“Không biết hiện giờ tu vi của Giang Cung Tuấn đã đến cảnh giới nào rồi?”
“Cậu ta bế quan ở Thiên Sơn Quan nửa năm rồi. Lần trước lúc xuất hiện ở núi Bất Châu, cậu ta có thể đánh với Vô Cơ của Vô Hư Môn, hiện giờ chắc hẳn đã có thể đánh một trận với Vô Cơ nhỉ?”
“Cái này cũng chưa chắc. Giang Cung Tuấn tu luyện, Vô Cơ cũng không giậm chân tại chỗ. Đừng quên ngày đó ở núi Bất Sơn, Vô Cơ có được hai trái cây thần đó”
Trên diễn đàn không ngừng thảo luận. Những thứ này Giang Cung Tuấn đều không hề biết. Sau khi anh về đến Long Quốc liền ngồi chuyên cơ đi đến núi Võ Đang của Đoan Hùng. Sau nửa ngày, anh xuất hiện ở dưới chân núi Võ Đang.
Dưới chân núi có không ít người đang tụ tập ở đó. Những người này đều rất nhếch nhác, không ít người bị thương. Người đứng đầu chính là Xung Linh đạo trưởng, lão tổ phái Võ Đang, một nhân vật sống hơn hai trăm năm, mới xuất hiện mấy năm trước.
Thực lực của ông ta rất mạnh, đã đạt đến chín tầng thang trời đỉnh nhưng lại chưa chạm đến cánh cửa cảnh giới thứ chín.
Ngoài đệ tử của phái Võ Đang ra còn có một ít người từ bên ngoài đến. Đám người này đều đến xem náo nhiệt. Giang Cung Tuấn và Trần Vũ Yến xuất hiện trở thành tâm điểm của mọi người.
Xung Linh đạo trưởng dẫn đầu đi đến, trên mặt mang vẻ tôn kính nói: “Cậu Giang, cuối cùng cậu đã tới rồi”
Giang Cung Tuấn hơi xua tay hỏi: “Hiện giờ tình huống ở núi Võ Đang là thế nào? Yêu thú xuất hiện từ bao giờ, có lại lịch gì?”
Xung Linh đạo trưởng nói: “Yêu thú có lại lịch thế nào tôi cũng không rõ lắm, thời gian xuất hiện vào khoảng mấy ngày trước. Nó xuất hiện ở phái Võ Đang của tôi, đánh bại các đệ tử, còn đuổi chúng tôi ra khỏi phái Võ Đang, chỉ để lại một ít đệ tử nữ xinh đẹp. Hiện giờ tôi rất lo lắng cho đệ tử nữ của tôi”.
Xung Linh đạo trưởng vô cùng lo lắng lên tiếng. Yêu thú có thể nói chuyện, điều này vượt qua dự đoán của ông ta.
“Cậu Giang, cậu nhất định phải cứu sự tỷ, sự muội bị nhốt ở trong núi ra”
“Cậu Giang, đánh chết yêu thú đều dựa vào câu đó”
Đám đệ tử khác của phái Võ Đang không ngừng lên tiếng.
Nghe vậy, vẻ mặt Giang Cung Tuần ngưng trọng. Anh vốn muốn nhân cơ hội này để rèn luyện cơ thể, nhưng không ngờ rằng, hiện giờ lại có không ít đệ tử nữ của phái Võ Đang đang bị nhất. Nếu như vậy thì anh nhất định phải mau chóng đánh chết con yêu thú này, cứu đệ tử nữ của phái Võ Đang ra.
Anh hơi phất tay nói: “Các vị yên tâm, tôi nhất định sẽ cứu đệ tử nữ của phái Võ Đang ra. Mọi người chờ ở chỗ này, giờ tôi sẽ đi lên núi xem thử”
Giang Cung Tuấn cầm đệ nhất Long kiếm bước đi. Trần Vũ Yến đi theo phía sau.
Anh dừng lại nhìn cô ta nói: “Vũ Yến, cô cứ đợi ở dưới chân núi đi”
Trần Vũ Yến nói: “Anh Giang, giờ em cũng bước vào cảnh giới thứ chín rồi, em cũng có thể giúp đỡ anh”
“Không cần đâu” Giang Cung Tuấn từ chối.
Bây giờ anh còn chưa biết yêu thú mạnh như thế nào. Hơn nữa người phái Võ Đang cũng nói, yêu thú giữ lại không ít đệ tử nữ, điều này cho thấy con yêu thủ này là tên háo sắc.
Trần Vũ Yến xinh đẹp như vậy, nếu để yêu thú thấy được, khẳng định nó sẽ nổi lên sắc tâm. Anh có thể đánh bại yêu thú thì tốt. Nếu không thể đánh bại, vậy Trần Vũ Yến sẽ gặp rắc rối rồi.
“Được” Trần Vũ Yến cũng không miễn cưỡng.
Giang Cung Tuấn bước đi, một bước đã đi xa mười mét, bước vài bước thì đã xuất hiện ở giữa sườn núi.
Trong đại điện của phái Võ Đang, một số đệ tử nữ đang khóc sướt mướt. Vị trí cao nhất trên đại điện có một người đàn ông đang ngồi. Hắn ta có đầu và chân tay giống con người, nhưng sau lưng lại có một đôi cánh đen, mũi nhọn hoắt, là mũi của chim ưng. Giờ phút này, hắn ta đang ngồi trên ghế rộng rãi. Mấy đệ tử nữ rất không bằng lòng mát xa cho hắn ta.
Mà ở trên đất còn có không ít đệ tử nữ đang quỳ. Những người này quần áo không chỉnh tề, mũi đỏ mắt sưng, rõ ràng đã phải chịu tra tấn dã man. Giang Cung Tuấn đi một mạch đến đại điện. Vừa vào đại điện của phái Võ Đang anh đã nhìn thấy một màn này.
Người đàn ông có đôi cánh, cái mũi giống chim ưng cũng phát giác ra được sự xuất hiện của Giang Cung Tuấn, hắn ta lập tức phất tay, mấy cô gái đang mát xa ở bên cạnh nháy mắt bị đánh bay ra ngoài đập mạnh xuống đất, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Tên người thú đứng lên. Thấy Giang Cung Tuấn đi vào trong đại điện, khuôn mặt ngăm đen của hắn ta âm u, lạnh lùng nói: “Còn dám lên núi, đúng là không biết sống chết”.
Giang Cung Tuấn cầm đệ nhất Long kiếm trong tay, nhìn một ít nữ để tử của phái Võ Đang quần áo không chỉnh tề, nói: “Còn không mau đi đi”
Đám đệ tử nữ bỗng nhiên tỉnh lại, nhanh chóng đứng lên, sợ hãi rời đi.
Tên người thứ không để ý đến bọn họ. Hắn ta nhìn chằm chằm vào Giang Cung Tuấn, hắn ta có thể cảm ứng được hơi thở trên người anh rất mạnh. Đây tuyệt đối là một kẻ địch khó giải quyết.
“Cậu là ai?” Tên người thú mở miệng nói.
Giang Cung Tuấn cũng hỏi: “Còn anh là ai? Đến từ đâu?”
Giang Cung Tuấn rất tò mò. Trên trái đất sao lại có sinh vật như thế này? Không phải nói là một con chim ưng ư? Sao lại thành một tên người thú rồi? Có dáng vẻ con người nhưng lại mọc thêm hai cánh, mũi thì như mũi chim ưng, thoạt nhìn chẳng giống thứ gì. .
“Tên nhóc loài người này, cậu nghe cho rõ đây, bản vương là Hắc Ứng Vương của núi Hắc Phong, hiện giờ đang chiếm giữ ngọn núi này. Cậu không muốn chết thì cút đi cho tôi, nếu không…”
Hắc Ưng Vương uy hiếp: “Tôi khiến cậu chết không có chỗ chôn”.
Giang Cung Tuấn lại nhíu mày hỏi: “Núi Hắc Phong là nơi nào?”
Nước Đoan Hùng rộng mênh mông, nơi Giang Cung Tuấn không biết còn rất nhiều. Anh cũng không biết núi Hắc Phong rốt cuộc là chỗ nào, sao lại sinh ra yêu thú như thế này?
“Anh ăn dị quả mới biến dị ư?”.
“Ha ha” Hắc Ưng Vương cười to: “Tên nhóc loài người, cậu thực sự không biết thì tôi nói cho cậu biết, núi Hắc Phong không ở trên trái đất mà là ở bên trong phong ấn”
Nghe vậy trong lòng Giang Cung Tuấn kinh hoảng. Bên trong phong ấn? Phong ẩn còn chưa mở ra, sao yêu thú bên trong phong ấn lại xuất hiện ở trên trái đất? Sắc mặt anh có hơi nặng nề.
“Cút!” Sắc mặt Hắc Ưng Vương trầm xuống, đôi cánh đen phía sau lưng mở ra, không ngừng vỗ vỗ. Nháy mắt, gió lớn gào thét, không ngừng thổi bay mọi thứ.
Cỗ lực lượng này quá lớn, Giang Cung Tuấn không cách nào chống cự được, trực tiếp bị thổi bay ra khỏi đại điện.
Cánh của Hắc Ưng Vương VỖ VỖ, nháy mắt đã xuất hiện ở ngoài đại điện, hai tay hắn ta bỗng chốc biến thành móng vuốt chộp về phía đầu Giang Cung Tuấn, muốn vặn đầu anh xuống khi đang còn sống sờ sờ. Tốc độ của hắn ta rất nhanh, thoáng cái đã xuất hiện ở trước mặt Giang Cung Tuấn. Trong lòng anh kinh hoảng.
“Thật mạnh”.
Anh muốn né tránh nhưng đã không còn kịp nữa. Anh nhanh chóng đưa tay ra chống đỡ, đánh ra một quyền mạnh mẽ, quyền phong đáng sợ quét sạch tất cả. Nhưng Hắc Ứng Vương không sợ gì, hắn ta mạnh mẽ vọt tới, móng vuốt sắc bén chộp lên người Giang Cung Tuấn.
Bả vai của anh nháy mắt đã bị chụp được. Móng vuốt đâm vào trong máu thịt anh, cảm giác đau nhức lập tức truyền đến. Máu thịt trên vai anh nháy mắt bị xé xuống một mảng. Ngay sau đó, Hắc Ưng Vương nhanh chóng thay đổi chiêu thức chộp về phía ngực anh. Móng vuốt cứng rắn đâm vào trong ngực Giang Cung Tuấn.
Một loạt hành động chỉ xảy ra trong chớp mắt. Vừa giao thủ, Giang Cung Tuấn đã biết, con yêu thú này ít nhất đã phá giải được tầng xiềng xích thứ ba, thậm chí có thể nó đã bước vào Thần Thông Cảnh.